BÁC SĨ ĐÈ... THI SĨ ??? (thơ)
Ha ha... bây giờ Bác sĩ đang lấn lướt Thi sĩ nên bài này tặng một người rưỡi trên ngoisaoblog nhé: 1 Bác sĩ + ½ Thi sĩ.
Thấy comm của TSBS: “Nhiều bạn được Đại Bàng Trắng tặng thơ, thế mà TSBS vẫn chưa được, hic!”
Ừ, cũng chưa tặng TSBS bài nào nhỉ, thấy TSBS đang “hoàn cảnh” mải hành nghề mà... hoe mất thơ nên ĐBT tặng mấy vần “nghĩ hộ” nhé...
"Tự dưng cạn mất nguồn thơ" Làm sao mình cứ mơ mơ màng màng. Ơ kìa, tạm hái nắng vàng, Ơ kìa, lại ngó theo nàng... trèo thơ. Sao giờ thơ thẩn ngu ngơ, Sao giờ vơ vẩn đòng đưa... cõi lòng.
Leo lên trèo xuống mấy dòng,
Ngồi vung đứng múa xoay vòng tìm thơ. Sao mà tựa gió thổi đưa, Sao mà dường có người xua mất hồn. Thơ ơi, đã hẳn không còn? Thơ ơi, có hẳn ta mòn sạch thơ?
Thuốc thì kê, bán sớm trưa,
Người thì ta khám dềnh dưa suốt ngày.
Ăn vơi, uống chẳng dám đầy,
Cứ buông việc xuống, mệt rày bã luôn.
Thế này thà chết... già... non (?)
Thế này người mếu còn hơn ta cười (?)
Tân toan cũng chẳng dám lười:
Sáu giờ sáng kéo đến mười giờ đêm.
Đấy là chưa kể “làm thêm”
Nếu không thì khó ấm êm... trong nhà.
Mệt thì vẫn phải quý “bà”,
Mệt thì vẫn phải đêm là... tòm tem.
(Nói nhỏ cùng các anh em:
Mệt nhưng Nó sướng, “làm thêm” cũng hì...)
Bây giờ thơ chẳng còn gì,
Nhưng vào blog cũng tuỳ... nàng thơ.
Khối nàng đẹp cứ tựa mơ,
Khối nàng mình thấy là thơ muốn ào.
Trong tim bỗng lại trỗi trào...
Con tim bỗng lại như dào dạt dâng...
Thấy nàng... lòng cứ bâng khuâng,
Thấy nàng... là cứ trào dâng những tình.
Quay đi nỡ thẹn sao đành,
Mon men khó đặng thân tình dài lâu.
Có vợ rồi, đến là đau (!)
Không thì mình đã “iu nhau” mấy nàng.
Nhưng ta là... thứ đàng hoàng,
“Gông” rồi, nào dám vơ quàng nhận xiên.
Khéo rồi vợ mắng là điên,
Khéo rồi vợ cáu là quyên... tám đời!
Thôi thôi, đất phải chịu trời,
Dẫu đang thèm đấy nhưng thời... đành thôi.
Cũng bầu thơ đã bị vơi,
Mấy nàng không thấy mình “chơi” chữ nào.
Thơ văn vẫn dạt vẫn dào,
Thế nhưng làm quá, không ngào ngạt ra.
Giá mà vẫn hái được hoa...
Giá mà vẫn giống người ta... một mình,
Chắc là ta sẽ khối tình...
Chắc là ta sẽ rập rình... mọi nơi...
Bây giờ đành khép lại thôi,
Thơ ơi, thơ trốn ở nơi não nào...???
Bao giờ thơ lại xối ào...?
Bao giờ thơ lại Xuân vào Hạ ra...???
|
19 góp ý:
Sức sáng tạo của bạn thật phi thường
chúc bạn khỏe vui
--------
thơtôi
Ủa, đêm qua, à mà đúng hơn là sáng sớm nay gõ nhầm chỗ đáp MEIMEI rùi, gõ lại nha MEIMEI:
MeiMei bác sĩ - một em,
MeiMei thi sĩ lại thêm nửa người.
Muội Muội ơi, kết em rồi,
Nhớ em, dẫu đứng dù ngồi... nhớ em!
HỒNG XANH:
Làm thơ nhẹ cứ như bay,
Hồng xanh nhìn thấy mỏi tay mà... cười:
Sao Đại Bàng Trắng quá lười,
Mỗi hôm chỉ hiến mọi người... một thơ!
LÀM THƠ NHƯ ĐBT TRÔNG NHẸ NHƯ BAY Ý! HX THẤY ĐBT NÊN XUẤT BẢN TẬP THƠ THÔI!
MINT:
Phải chi nước ngập Sài Gòn,
Trôi đi chảy lại vây tròn nhà Mint.
Bấy giờ Mint sẽ gọi ai?
Bấy giờ Mint có... vai Đại Bàng?
NGƠ:
Cứ suy cứ nghĩ chút này,
Chút mơ mộng nữa là đầy tràn thơ.
Như vầy là đã được chưa?
Chúc hai hôm nữa là Ngơ thơ tràn.
T. GIANG:
Hôm qua thơ chảy lững lờ?
Hôm nay lại xối không ngờ hả Giang?
5THANHCUCHI:
Bac toan choi chu khong dau
Lam em mai chang biet dau ma lan!
HUONGMUATHU:
Chuyện gì cũng viết thành thơ,
Buồn vui cũng thể giúp đưa mọi người.
Vui thì ta sẽ cùng cười,
Buồn thì ta sẽ bên người sẽ chia.
GAUCONDETHUONG:
Bác Đại Bàng Trắng làm thơ,
Gấu con cũng gửi ước mơ Đại Bàng...
HẰNGNGA:
Zời ạ, bác sĩ ở đâu
Để thi sĩ dạ thấy đau thế này.
Thơ đọc đau đến dạ dày,
Cứ làm bác sĩ cả ngày chữa thơ.
TRONG_WINC100:
Câu đầu bác đã đọc rồi?
Đọc thêm câu cuối và cười... bỏ đi!
NGỌC LINH:
Đại Bàng Trắng sẽ chờ Linh,
Vừa chờ vừa nấu vừa ninh... xương Gà.
Linh làm thơ chắc mượt mà,
Nhận thơ thì chắc tặng quà bằng... chim! :))
LÃO ĐẠO SĨ:
Giá mà Lão cũng thuận tình,
Cùng Thi - Bác sĩ đi rình... vài em.
Ít thì blog... tìm thêm,
Nhiều thì blog người quen... chia cùng.
Ít nhiều chi cũng đủ dùng,
Kìa Thi - Bác sĩ, ấy đừng bỏ đi!
NOINHOSONGHUONG:
Túi thơ thì vẫn xối ào,
Mưa giông thì cứ rào rào mà mưa!
PIPPI:
Thượng đế thì cứ phải chiều,
Ít thì chê ít, thấy nhièu... chẳng mê.
Pippi cứ đứng mà nghe,
Bác Win thượng đế, càng phê càng rầy!
MEIMEI:
MeiMei bác sĩ - một em,
MeiMei bác sĩ lại thêm nửa người.
Muội Muội ơi, kết em rồi,
Nhớ em, dẫu đứng dù ngồi... nhớ em!
THƠ TÔI:
Thơ tôi khoái cái tiêu đề,
Thấy vui, cứ hái đem về mà treo!
Thi sĩ Bác sĩ đuổi theo,
Thơ tôi lo cuống réo kêu mọi người!
Thích thì đã trót thích rồi,
Không cho, cứ lấy, lên trời mà kếu!
Cảm ơn anh ĐBT, em chỉ đùa thôi mà lại được một bài thơ rất dài; nguồn thơ anh thật dồi dào, lúc nào cũng có thể tuôn trào lai láng, bái phục!
Khoái cái tiêu đề...
-------
thơtôi
Thơ hay Thúc ạh .... và cháu ... nằm trong số 1 Bác sĩ + ½ Thi sĩ.
^^
đấy win nghệ an sang nhà con thì bảo mần thơ thì mần dài dài sang nhà bố thì bảo mần ngắn thôi.thượng đế khó chiều bố nhỉ?
Túi thơ của bác Bàng "xối ào" hơn cả một trận mưa giông nữa.
...
Chắc là ta sẽ khối tình...
Chắc là ta sẽ rập rình... mọi nơi...
khà khà ... ANh TSSB thì phải "giá mà", "giá mà", chứ Bác Đại thì vô tư nhé ! khà khà ..
ai bác cũng có thể làm thơ được. Hôm nào đích thân em phải làm một bài về bác mới được. Bác cứ chờ nhé.
Hay nhưng mà dài quá anh Bàng ơi!Còn để cho người ta đi com nơi khác với chơ!Ha ha!
trời ạ thế này thì tsbs phục sát đất.
bác đại bàng trắng có tài làm thơ hay quá , cháu không nghĩ ra thơ gì hết bác chỉ cháu với
đến chịu,bất cứ chuện gì,ai cũng thành thơ cả
co ai
khong duoc lam tho
tang cac nang yeu kieu
du da co vo nha
du da yeu nhieu tom tem
nhung van con them cac em
Hôm nay lại thấy suối thơ của ĐBT chảy rồi. Không lững lờ như hôm qua nữa nhỉ?
Bác tài thật đấy. Em không thể ra một tí thơ nào cả. hic...
Khà khà ... về sáng là cái bầu ... thơ nhà bác ĐBT tuôn ào ào như nước chảy về chỗ trũng. Phải chi nước ngập SG cũng có chỗ để tuôn thế thì thích quá! :-)
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ