
(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Lẽ nào bà ấm đầu rồi?
Đã rằng bình tĩnh mà ngồi lại đây.
Bà đừng múa máy chân tay,
Mọi người tưởng ốm lại đay tôi lười.
Thích thì bà cứ nhoẻn cười,
Chú nào nhòm ngó thì mời họ vô.
Thấy trộm thì cố mà hô,
Nói thì đừng có bô bô nặng lời.
Đã khuyên đã dạy mãi rồi,
Nếu chưa nhớ được thì ngồi lặng yên.
Yêu bà, tôi mới nhẹ khuyên,
Chớ đưa dỗi giận mà nên chuyện buồn.
Tính tôi méo, lệch, vuông, tròn,
Ai người rõ nhất? Bà còn trách sao!
Mấy nàng quả khiến lao đao...
Nhưng là rượu nó làm xao xuyến lòng.
”Óp” xong, ta lại chí đồng,
”Óp” xong, ta lại quay vòng về quê.
Tớ đùa, bà chớ trách chê,
Mấy nàng tuyệt thế, lòng mê là thường!
Tớ đi, vẫn đặng nhớ đường,
Dù quanh dù quéo, về giường bà thôi.
Bây giờ bà đã hiểu tôi?
Ấm đầu thì khó mà xuôi “Ọp” này!
Cứ vui cho trọn sáng ngày,
Đến đêm ta lại vui vầy... nhà ta!
Bây giờ đừng có kêu ca,
Để tôi sóng sánh vài ba thím nào!
2 góp ý:
Trơì ạ ! được bác Đại Bàng làm thơ và còn đưa cã ảnh mình lên trang nhất nưã ??? thật pó tay vơí bác ấy luôn vậy .Nhưng dù sao cũng cám ơn bác ,vì đã có sự quan tâm đến em và gia đình ...chúc vuibác nhé !
Mọi người có vẻ "kiêng" bác Utduybinhduong quá nhỉ!?
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ