(...)
Ngại chi phải trốn chạy nào?
Ngã xong đứng dậy, làm sao mà buồn!?
Đường đời đâu dễ đi luôn,
Vững tâm, vững bước chân dồn tiến lên!
Dẫu người hồng, xám, mờ đen,
Dẫu đời ngàn đắng, lòng kiên nào sờn.
Yên tâm vững chí cho tròn,
Bước chân ta sẽ mang hồn tươi xanh!
13 góp ý:
Ngọc Linh: Đúng vậy em.
ut: Chúc ut luôn vững bước trong đời.
Be Ngoan: Đúng thế BN ạ, không đi cũng còn ngã nữa là, đi thì vấp ngã cũng là thường tình thôi.
Meo meo: MM nói chí phải!
vô danh: Con người ta sống phải mở lòng ra mà bạn, đến phạm nhân hay người bị bệnh XH thì họ vẫn là người, coi như họ bị tai nạn đi, rộng lòng đón nhận và nâng đỡ cùng bước trong đời...
Tê Giác: Đệ nói chí phải!
TSBS: ĐBT thì không cần tự động viên đâu TSBS ạ. Không phải dành cho ĐBT. Cảm ơn bạn.
Hằng_NemChua: Hy vọng em đi những bước vững vàng.
bonggon: Hai câu em thêm vào rất hay. Cảm ơn em nhiều.
*
ĐBT xin cảm ơn mọi người!
Bước chân ta sẽ mang hồn tươi xanh!"
Đàng sau những nét thơ anh,
Tình người ấm áp vẫn dành muôn nơi...
Một lần vấp ngã một lần khôn!
Kẻo khụy một chỗ thì mình thiệt hơn
---
kaka
Tuy hơi đau nhưng có ngại chi anh
Bước đường đời còn muôn nẻo gian truân.
Ta mạnh bước để không còn vấp nữa.
Mỗi lần vấp là một lần đỡ dại
Hiểu đời thêm và cũng hiểu người thêm.
Muốn chi anh một cuộc sống êm đềm?
Ai lên khôn mà chưa dại đôi lần.
Phải vậy không anh?
Ai nên khôn chẳng dại đôi lần.
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ