(...)
”Một câu nhịn, chín câu lành”
Nào ai hay biết tâm mình lòng ta?
Nghĩ gần chẳng nói câu xa,
Sống đời ảo vẫn rồi ra thực đời!
Tâm thanh nên quý con người,
Mong vui nên nói chung lời sớt vui.
Đỡ buồn tủi, bớt bức bui,
Đời hên thì vẫn còn xui sánh cùng.
Yêu thương đâu sá muôn trùng!
Thương yêu, ta sẽ đi cùng đến yêu!
Nói lời chẳng biết bao nhiêu,
Giữ tình để sẽ rồi yêu một người!
Bâng khuâng đưa bước trong đời,
Một câu ta nói, nghe người chín câu?
Biết nhịn để sống cùng nhau,
Biết nhường để mãi về sau vẫn lành!
3 góp ý:
"Nói lời chẳng biết bao nhiêu,
Giữ tình để sẽ rồi yêu một người!"
Đại Bàng sư phụ ơi! Việc gì sẽ xảy ra thế?
Vẫn chưa thấy ai Đệ ạ!
Yêu thương đâu sá muôn trùng!
Thương yêu, ta sẽ đi cùng đến yêu!
Nói lời chẳng biết bao nhiêu,
Giữ tình để sẽ rồi yêu một người!
---------------------
Ai vậy Sư Phụ ?
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ