(...)
Số mình là số cô đơn ?!
Số mình dường cứ buồn hơn mỗi ngày.
Thương vơi, nhớ lại đong đầy,
Duyên như biến động đất dày trời cao.
Tim hồng quặn thắt nôn nao,
Cơn lòng dậy sóng ngàn xao xuyến hoài.
Năm qua, tháng lại tiếp dài,
Duyên đi, đến, lại ra ngoài, vào trong...
Thiếu người, để nhớ thêm mong,
Vắng người, để trỗi buồn trong tim này.
Thân như ráo hạn, hao gầy,
Tâm như đắng vạn vơi đầy nhớ thương.
Mối tình tưởng đã lên hương,
Khó ngờ khổ nhớ lòng vương vấn người.
Em xa, đã thực xa rồi !?
Anh như chết lặng khi đời thiếu em!
18 góp ý:
...
Cô đơn nhưng vẫn... yêu đời,
Cũng là bởi có mọi người... Ngôi sao...!
Số mình dường cứ buồn hơn mỗi ngày.
Bác ơi có thật là có số cô đơn ko bác ? Nếu có thật thì hình như ông tròi bất công quá. Sao ông bắt mình cô đơn để một nửa còn lại của mình cũng phải lẻ bóng .
Em thì ko mong kà như thế chắc chẳng ai có số cô đơn đâu mà là chưa tìm đuợc nửa còn lại của mình thôi. Phải ko bác?
Mà bác có cô đơn cũng dễ hiẻu thôi mà vì bác toàn yêu "tiên" thôi , Nhưng tiên ở đâu thì đố ai mà biết.
để anh đánh thuế những người buôn nhau
đố eem mua chịu nỗi đau
anh về hoá giá bảy màu giấc mơ
...
đại bàng trắng muôn đời vẫn vậy
những vần thơ chan chứa nỗi niềm
và trái tim yêu
ôi
Nghe hãi quá! Thơ tình tràn lan khắp Blog mà than thở ghê thế bác.
Hihi. Hay bác sắp làm Giám đốc Tổng công ty than???....(Chạy thôi ko là Bông gòn bị cốc đầu. Phù...!)
-------
thơtôi
Khó ngờ khổ nhớ lòng vương vấn người.
Em xa, đã thực xa rồi !?
Anh như chết lặng khi đời thiếu em!
-----
Kaka !
Sao giống mình quá hic hic
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ