(...)
Dê đen dê trắng qua cầu,
Đường không nhường, cứ đưa đầu húc nhau.
Cùng xương thịt, há chẳng đau!?
Cùng lăn lộn xuống sông sâu mà chìm.
Xúm quanh, giương mắt, cá nhìn:
Lũ dê ngu thế, sao dìm chết nhau!?
Lẽ nào chẳng nghĩ trước sau?
Lẽ nào chẳng biết lường câu nhịn nhường?
Qua sau, qua trước, đôi đường,
Chậm, nhanh vài bước đâu dường khó xong!
Chút nhường nhịn, sẽ cùng thông,
Nhún mình một chút thì không lộn nhào.
Dê đen dê trắng thế nào?
Nghĩ đen nghĩ trắng mà ào xuống sông?
Cơ hội hỏi có còn không?
Mình tông người cũng người tông lại mình!
Thôi đen, thôi trắng cũng đành,
Giữ kinh nghiệm ấy mà hành kiếp sau!
Sống đời, phải biết nhịn nhau,
Sống đời, phải biết trọn câu: Hiền lành...
8 góp ý:
Trong_WinC100: Là nói chung những người kiểu "dê đen dê trắng" ấy mà bác.
Ngơ: ...nhưng không đơn giản?
TSBS: Được các cô gái bóp còi qua mặt cho... ngắm một cái, thế là nhường đường ngay! ^_^
Tê Giác: Hữu nghị với nhau là chính Đệ nhỉ!
thơtôi: thơtôi làm lại cầu và phân luồng lại hộ nghe...
mlqt: Mấy câu thơ của bác vui quá!
Nhanh tay lẹ cẳng ráng chèn cho nhanh
Dê trắng nó đẹp lại ranh
Tui mà chậm chạp thì đành chịu thua...
Hihi...
mlqt
-------------
thơtôi
"Qua sau, qua trước, đôi đường,
Chậm, nhanh vài bước đâu dường khó xong"
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ