(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Trông em rạng rỡ tươi cười,
Anh mong mình sống thêm mười đời nay.
Muốn cùng em nắm bàn tay,
Muốn cùng em mối tình say đượm nồng.
Trông em mà xuyến xao lòng,
Ai trêu nàng, hic... đừng hòng anh tha!
Bây giờ mình cách ngàn xa,
Bây giờ lòng khó vượt qua gia đình.
Nhưng anh sẽ giữ trọn tình,
Nhưng anh sẽ giữ cho mình em thôi.
Lúc này lòng nhớ đầy vơi,
Lúc này thầm muốn vào chơi cùng nàng.
Hân hoan gói tặng tim vàng,
Trao em giữ tại Ngân hàng Incom...
Anh còn vỏ, sống nhẹ tom,
Tim em giữ chặt, người chôm được nào!
Ba trăm năm nữa anh vào,
Em mang lắp lại tim đào cho anh.
Bấy giờ em sẽ càng xinh,
Bấy giờ em sẽ cùng anh một lòng.
Bên nhau ấm đượm tim hồng,
Yêu nhau, chữ vợ xen chồng quấn nhau.
Song hỷ người trước người sau,
Ngôi nhà Blog rộn câu chúc mừng.
Thơ anh có hạn có chừng,
Muôn lời khó tỏ, em đừng trách anh.
Thấy nàng cười đến là xinh,
Bầu thơ trót... thủng, ùa nhanh mấy dòng.
Đùa vui, nhưng cũng thật lòng:
Thấy em cười, muốn tim hồng trao em!
4 góp ý:
Hì hì, cảm xúc ĐBT nó lại cứ như vậy đấy mọi người ạ!
Cảm ơn pà kon nghe!
"Bầu thơ trót thủng.... ùa nhanh mấy dòng" Chắc bác có tài "xuất khẩu" thành thơ lắm nhỉ?
Hii! hay quá!
hihi ! Cô em Bắp cũng được Sư Phụ làm thơ hay quá nhỉ .
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ