Quê hương
Giang Nam
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
"Ai bảo chăn trâu là khổ? "
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Nhớ những ngày trốn học
Đuổi bướm cạnh cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa đánh roi nào đã khóc
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Trường kỳ kháng chiến
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ)!
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
Giữa cuộc hành quân không nói được
một lời...
Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu trông lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, luống cày, bãi mía
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
- Chuyện chồng con... (khó nói quá anh ơi)!
Tôi nắm bàn tay, ngậm ngùi, nhỏ nhắn
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích em ơi!
Đau xé lòng anh chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có hoa, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi
________________________________________
Được nhại lại:(sorry Giang Nam)
Thuở còn thơ ngày ba cữ là thường
Tôi say sưa qua từng chai lớn nhỏ
Ai bảo lai rai là khổ?
Tôi mơ màng nghe men vút lên cao...
Có những ngày say xỉn, té ở cầu ao
Vợ bắt được chưa mắng câu nào đã khóc.
Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích:
Chị giận anh rồi, tối qua ngủ với em...(ặc....)
(mpv)
_______________________________________
...
Ai bảo phải cưa mới đổ
Tôi thấy tình yêu đến dễ làm sao
Nhớ thuở nào phũ phàng đẩy bạn gái xuống ao
Mẹ bắt được, lôi vào đánh cho bê bết
Cô gái ngoi lên nhìn tôi cười gần chết
Miệng ngoác tròn, lộ hết cả hàm răng
Tình vụt đến tựa như ánh sao băng
Tôi ngẩn ngơ rồi bật cười ha hả ...
Xưa yêu em vì vài đôi răng giả
Nay lại yêu vì có cả răng sâu!!! (a'a'a'a')
(mpv)
________________________________________
thế thượng vô nan sự
nhân tâm tự bất kiên
được chế thành
không có việc gì khó
chỉ sợ lòng không bền
đào núi và lấp biển
quyết chí ắt làm nên
rồi lại được chế thành
không có việc gì khó
chỉ sợ tiền không nhiều
đào núi và lấp biển
không làm được thì thuê
(blackvirgo1982)
________________________________
Có con chim vành khuyên đực
Dáng trông thật găngtơ quá
Gọi lại, vả ngay đánh cho quên thói đời
Chim gặp bác chào mào, 1 cước
Chim gặp cô sơn ca, đập luôn
Chim gặp anh chích choè, bạt tai
Chim gặp chị sáo nâu, 1 đạp................
Có con chim vành khuyên đực
Thích con chim vành khuyên cái
Gọi lại nỉ non kéo nhau ngay về nhà
(Lưỡng Diên Nhân)
------------------------------------
Sorry HO XUAN HUONG
Bước tới đầu thôn thấy đá gà
Khui bài chen tiếng lô tô la
Trong sân, tứ sắc làm vài chiếu
To tiếng chửi nhau có mấy nhà.
“Văn hóa...” cổng làng treo cho có
Trong thôn cờ bạc mút cà tha.
Dừng chân đứng lại... Trời, tệ quá!
Xã ấp đâu rồi? Chỉ có ta!!!
(chu_thoong)
0 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về