Thứ Sáu, ngày 15 tháng 06, 2007 |
truyện ngắn 9x và tiếng gọi tìng yêu
|
|||
Thịnh, lớp 12, vốn là học sinh ngoan. Tuy không học giỏi nhưng cậu cũng chẳng bao giờ chơi bời và ra khỏi nhà quá 8 giờ tối. Điều này với bạn gái còn khó tin chứ đừng nói một chàng trai vừa 18 tuổi. Từng say sưa trong mối tình học trò "em yêu chị" suốt hai năm, sau khi chia tay, Thịnh sốc. Trấn tĩnh tâm lý, Thịnh quen và yêu Vân. Cũng từ đó anh chàng dần thay đổi, cho đến khi biết đến khái niệm "dạt nhà" đi theo tiếng gọi của trái tim. Khi Vân bị bố mẹ đánh, hai người rủ nhau ra nhà nghỉ vài ngày với số tiền 500 nghìn Thịnh tích cóp được, làm cả hai bên gia đình sốt vó đi tìm. Mẹ Thịnh gọi Vân là "phù thủy" đã làm thay đổi cậu con trai ngoan ngoãn chỉ biết đến thể thao và chat chit của bà. Tuy nhiên, khi Vân đến nhà bà vẫn ngọt nhạt nhẹ nhàng, sợ làm phật ý con trai. Không biết tình yêu của họ có sức hút thế nào mà thay đổi được cả một con người như thế, hay tại họ đang trong cái tuổi "thích cái mới", thích thay đổi, thích thể hiện mình trong cả cuộc sống lẫn tình yêu. Đã yêu là phải hết lòng, gia đình có phản đối cũng sẽ "đấu tranh", y như phim Hàn vậy. Tâm học lớp 11, xinh xắn và hiền lành, được rất nhiều chàng "máu mặt" kiểu trẻ con thích. Toàn những công tử con nhà giàu, sành điệu, đi xe đẹp. Thế nhưng từ hồi "đổ" Dũng - anh chàng hơn Tâm có một tuổi vốn nổi tiếng dân chơi, đánh nhau lẫn tiêu tiền không tiếc tay - thì cô nàng đâm đổ đốn. Gia đình Tâm cấm con gái yêu Dũng, có lần thấy Dũng vào chơi nhà, bố Tâm đóng cửa hô "trộm" cho cả xóm đến bắt. Dũng cay lắm, quyết tâm "hạ gục" ông bố bằng cách tán đổ đứa con. Thế là từ đấy, vì cả tình yêu lẫn "lòng thù hận" của một công tử, Dũng đã khéo léo đưa Tâm vào tròng. Trao đời con gái cho Dũng, Tâm vẫn chưa thấy hối tiếc. Cô đã đẩy mẹ ra, từ trên ban công tầng hai ném vali xuống cho người yêu và trèo tường chạy theo tiếng gọi trái tim. Bà mẹ sợ con gái bị đánh cũng chẳng dám báo với chồng. Mấy hôm sau đang đi dọc đường, Tâm bị bố bắt gặp ngồi sau xe ôm ấp người yêu, ông điên tiết lôi con về bắt chuyển trường, ngay cả khi con bé đang dở lớp 11. Tâm lại làm chuyến đào tẩu lần hai với Dũng. Lần này họ khăn gói xuống Hà Nội. Thỏa mãn vì chọc tức được các bậc phụ huynh, suy nghĩ nổi loạn, họ thích thú với suy nghĩ mình đang hết lòng vì tình, đồng thời cũng bị tiêm nhiễm suy nghĩ tình yêu có muôn vàn khó khăn, và đây là những thử thách họ đang phải vượt qua để đến bến bờ hạnh phúc. Dân chơi đất Hà Thành còn biết đến cặp T.Anh và Lan, quen nhau trong một lần lên sàn. Lan sinh năm 93, tối đó lên cùng bố mẹ. Anh chàng bị bạn bè kích đã "đóng phim", ghi số điện thoại của mình lên giấy và gửi bồi bàn đưa cho bé. Ai ngờ ngay tối hôm đó cô nàng nhắn tin, qua lại một lúc hai người nhận làm người yêu. Nhanh chóng thế nhưng hai người cũng cặp được một thời gian, cũng làm gia đình hai bên điên đảo vì "tự nhiên dạo này con cái đổ đốn". Trước kia chúng nó chỉ có lên sàn, đi chơi bạn bè. Tiền tiêu cùng lắm 1,2 triệu một tháng. Giờ thì ngửa tay xin tiền liên tục. Không cho thì nó bỏ học đi đâu vài ngày tìm đằng giời. Mấy lần như thế các bề trên mới xắn tay tìm hiểu nguyên nhân. Hóa ra cô cậu ăn chơi chưa đủ, còn rủ nhau vào nhà nghỉ, đi du lịch, sống như vợ chồng. Không kể những lần thâu đêm với thuốc lắc cho "nóng". Nhìn chẳng ai nghĩ họ là học sinh cấp ba khi T.Anh búng tay sành điệu trả tiền không xót, còn Lan thì õng ẹo ôm eo người yêu theo sau. Gia đình chợt thấy xót xa, không hiểu tại sao con cái mình lại già đời nhanh như thế, trong khi suy nghĩ của chúng vẫn còn quá non nớt, chỉ nghĩ rằng yêu là phải thỏa mãn ý thích của nhau, mặc mọi chuyện muốn ra sao thì ra. Gia đình liệu còn quan trọng? Còn quá trẻ để có thể hiểu được thế nào là tình yêu đích thực, cũng quá non nớt để đủ cơ sở xây dựng một tình yêu, nhưng những 9x này vẫn cố vùng vẫy thoát khỏi gia đình, mỏi chân mới thèm tìm về tổ. Dạt nhà chán chê, hết tiền sinh ra cãi nhau. Mà cái tình yêu trẻ con của Vân và Thịnh cũng như bao đôi khác, chán đơn giản vì chán chứ không vì một cái gì cả. Vân thấy Thịnh trẻ con, không mua cho mình cái nọ cái kia được thì chán. Nhìn quanh bạn bè ai cũng có người yêu đi SH, Dylan, riêng cô người yêu chỉ được đi xe đạp. Vân tìm cớ thoái thác và chuồn êm mặc dù trong bụng đang mang thai. Cô về nhà sống như bình thường, mặc kệ người mẹ khóc hết nước mắt vì con dại cái mang, thương con xót con bà phải đưa Vân đến bệnh viện giải quyết hậu quả. Phần Thịnh sau khi bị Vân bỏ, chẳng buồn lấy một ngày. Thịnh về nhà, không một lời xin lỗi bố mẹ, vẫn coi như không có gì xảy ra. Ơ hờ đến lạnh lùng. Đôi Tâm và Dũng sau khi xuống Hà Nội tìm phòng trọ sống yên ổn chờ ngày bố mẹ "đầu hàng" thì nhận được "cờ trắng" sớm hơn mong đợi. Tâm quay về nhà, cho là mình đúng nên đòi quay trở lại trường cũ để học, Dũng đòi mẹ mua cho "con" Lx mới, gọi là "đến bù" cho những ngày tháng ra đi vất vả của cậu ta. "Cuộc tình" vẫn tiếp tục với những lần Dũng cắm xe mua điện thoại cho Tâm và trả lệ phí tình yêu cho hai người. Tâm cũng không ít lần ăn cắp tiền của mẹ mua quần áo cho Dũng để không mang tiếng "yêu vì tiền". T.Anh và Lan thì hơi khác. Cậu chàng suýt nghiện sau khi cô nàng chán 9x này để đến với một 9x khác sành hơn. May gia đình phát hiện kịp và yêu thương giúp đỡ cậu bé trở về. Không ai ngờ một 9x sành điệu như T.Anh cũng có lúc phải lụy tình như thế. Riêng Lan, mới 14 tuổi nhưng do gia đình cho tiếp xúc với lối sống "Tây" ở sàn, bar sớm quá nên cô bé bị tiêm nhiễm. Sống ở Việt nhưng yêu kiểu Tây, hợp thì đến, hết yêu thì đi. Nói về 9x, người ta hy vọng một lớp trẻ mới vượt trội hơn so với thế hệ 8x nay đã trưởng thành. Nhưng cũng không ít 9x hiểu chữ "vượt trội" đó lệch lạc, bao gồm yêu sớm hơn, quan hệ tình dục sớm hơn, "hết mình" vì tình yêu hơn, và cả coi thường cha mẹ hơn. Những lần dạt nhà bên nhau như thế, họ đã để rơi bao nhiêu kiến thức lại phía sau. Thay vì ngày ngày cắp sách đến trường, nghĩ đến ôn bài để kiểm tra thì họ lại tính hôm nay ăn gì, mặc gì để đi chơi với chàng/nàng. Bố mẹ làm phật ý thì hơn hở "có cơ hội để ra đi", thậm chí họ phải chuyển chỗ học liên tục vì sức ép gia đình - chuyển đi rồi chuyển lại. Kết cục của các 9x kể trên thì ai cũng biết rồi, nhưng liệu họ có dừng lại ở đó và nhận ra sự nguy hiểm của cái gọi là "tình yêu"?. Bản thân họ đã quá coi thường gia đình, coi thường những lời răn dạy đạo đức cả của cha mẹ lẫn nhà trường. Trên hết họ đang coi thường chính bản thân mình, mù quáng chạy theo ảo ảnh tình yêu, điều mà một học sinh còn đang cắp sách đến trường chưa - nên - biết. (Theo Dân trí) |
|||
|
0 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về