Ngày 10.03.2008.Thơ-N07.BỜ VAI

Bài 07. BỜ VAI
Thân tặng NB
Có gì to tát nhiều đâu
Một bờ vai nhỏ nhiệm mầu, em trao !
Để anh mưa nắng vịn vào
Chông chênh, cơn sốt, qua mau…đại ngàn !
Ơi bờ vai nhỏ guộc gầy
Vì ai thương nhớ…, bao ngày chông chênh
Gánh cả trời, vẫn nhẹ tênh,
Mà sao gánh một chút tình, trĩu đau...
Súng bom đã nguội từ lâu
Cau vườn rụng chín, người đâu… không về ?
Thời gian không đợi, không chờ
Mỏi thương cánh nhạn, thoi đưa mịt mùng !
Cháu con, lớp lớp thiệp hồng
Rượu mừng, nhấp chén mà lòng sắt se…
Nửa đêm…thắp nén nhang lên
Khói hương mờ ảo… nỗi niềm riêng chung…
Chợt bờ vai nhỏ nghiêng rung…
Chông chênh, cơn sốt, con tim..vỡ òa !
Thương em, không kiếp “đàn bà”,
Năm mươi...đời tặng vòng hoa trắng ngần !
26/07/2007
Kiều Anh Hương
2 Góp ý:
năm mươi....đời tặng vòng hoa trắn ngần
kính trọng...nhưng sao xót xa quá đỗi
Gởi góp ý mới
<< Trở về