
(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Tôi là cảnh sát bốn sao,
Nhỏ, to, gầy, béo, thấp, cao... dáng dừa!
Lỗi người, tôi chẳng phạt thừa,
Lỗi mình, tôi chẳng mập mờ bỏ qua.
Vinh là đất mẹ quê cha (?)
Chí làm cảnh sát đã qua luyện rèn.
Xe đạp tôi cũng quèn quèn,
Nhưng còn biển số, e hèm... miễn chê:
Bốn con số tám thật mê!
Bốn cơ số phát từ quê lên thành!
Tôi là cảnh sát “người mình”,
Công việc cẩn tắc, không hành “người ta”.
Bạn bè, tôi kết gần xa,
Nặng lòng thím... 113 Sài thành.
Tiếc là tổ ấm đã rành,
Nên lòng thổn thức nhưng đành... nhịn thôi!
Trong_win là nick tên tôi,
C100 đã nắng nôi tu mình.
Ngoài đời, hiền-ác chòng chành,
Nhưng lên blog, tôi lành dễ thương.
Leo mạng lướt web khẩn trương,
Comment blog tôi giương khắp làng (!)
Ngoisaoblog rỡ ràng,
Có tôi cảnh sát thêm càng tươi vui!...
*
(Quý người, thơ thẩn thế thui,
Có buồn, nhớ nể, phạt tui... gấp mười!
Không buồn, ta hãy cùng cười,
Đời lâu dài mấy cho người đùa nhau!?)
3 góp ý:
Kính thưa Đại Bác Đại Bàng
Sao tui chưa có đặt hàng làm thơ
Chiều ny quả thật bất ngờ
Trọng_wincê một trong bờ lốc anh
Bác ạ! cái nghiệp làm cảnh sát như tui mạt nghề lắm,chỉ có xử lý và phạt tiền,rồi bệnh nghề nghiệp làm tui nóng tính,cáu gắt,ơn huệ cũng có nhưng ngưoi ta ghét cũng nhiều lắm là vì tất cả đều liên quan đến quyền loị và cuộc sống của con nguoi ta bác ạ .!
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ