|
Thứ Ba, ngày 27 tháng 03, 2007 |
~*~ Hình như...
|
"... Ta đã vượt qua được giây phút đó. Một chút gì xa lạ hơn nhưng cũng một chút gì trở nên gần gũi hơn. Tình cảm con người là vậy. Cuộc sống vẫn của tất cả chúng ta. Hình như ta đã hiểu thêm về cuộc sống, tình cảm con người! ..."
Ta biết rõ bản thân mình tại sao lại như thế, tại sao cứ im lặng mà không thể nào nói ra được. Đến gia đình có khi cũng là nguyên do của những nỗi buồn, đôi khi muốn tìm một tiếng nói chung mà khó quá, hình như đã luôn luôn là như vậy. Ta không muốn nhắc và không bao giờ muốn đề cập đến những chuyện đang khiến mình u uất! Tất cả luôn là những nỗi buồn trong ta và có lúc nó thành một sự dồn nén đến bất nhẫn. Ta hoang mang, ta biết mình luôn luôn và vẫn đang để trượt khỏi tầm tay một điều gì đó mang hình hài của hạnh phúc. Ta bị chi phối bởi quá nhiều suy nghĩ, nó khiến ta nghẹt thở. Ta biết và ta chỉ biết bất lực tự nhìn mình như thế, có khi buồn lây cho cả người thân yêu. Có hay không trong cuộc sống - những điều mà dù có lí trí hay nghị lực đến đâu cũng không can thiệp được, không tự lý giải được?...
Có lẽ con người ta lập dị, khó ưa! Bản tính ương bướng, lòng tự ái quá cao, hờn dỗi cũng nhiều rồi không tự mình thoát ra được sự cố chấp.
- "Con gái cao ngạo quá, ương bướng quá không tốt đâu em!".
Biết vậy mà có khác đi được đâu! ... Giật mình, chỉ sợ những gì đã qua chỉ còn lại khoảng cách. Ai mà không muốn tốt cho những người mình yêu quý, nhưng có khi chính vì thế mà tổn thương nhau. Có lẽ do ta thiếu sự bình tĩnh và khéo léo đã vô hình khiến đối phương phát triển cái suy nghĩ sai lệch, thiếu cân nhắc, thúc đẩy sự "phản kháng không đáng có". Đến khi tất cả đều bình tĩnh lại dường như có gì đó gọi là khoảng cách... Ta đã vượt qua được giây phút đó. Một chút gì xa lạ hơn nhưng cũng một chút gì trở nên gần gũi hơn. Tình cảm con người là vậy. Cuộc sống vẫn của tất cả chúng ta. Hình như ta đã hiểu thêm về cuộc sống, tình cảm con người!
|
|
|
Bạn bè |
|
Trang web của tôi |
|
Đường dẫn yêu thích |
|
Các bài viết trước |
|
Lưu trữ |
|
Lưu bút |
|
Cảnh giác món chè của Mint nấu nghen ! hic _ nguy hiểm quá , hehehe |
|
gởi lúc 19:02 11/12/2007 |
|
Hahahah, chị ui, ko phá sản đâu, sau vụ hội chợ chị cứ ''bán miễn phí'' cho tui em, đảm bảo hàng chạy lắm kakak |
|
gởi lúc 18:05 11/12/2007 |
|
Chúc chị Bambi vui khoe nha! Chúc chi thất bại trong vụ kinh doanh này nha heeeee! |
|
gởi lúc 16:05 11/12/2007 |
|
Vụ bán kem phá sản từ...trong trứng thế này...Hu hu hu...
Thôi, hôm nào làm quả hội nghị bàn tròn đê chị em ơi!... |
|
gởi lúc 14:19 11/12/2007 |
|
Ăn kem của Police thì rất an toàn cả về chất lượng lẫn giá cả, an ninh! Trường hợp tệ nhất là bị móc mất tiền ở một nơi khác thì...cắm người - Phụ bán kem một ngày! :)) |
|
gởi lúc 14:07 10/12/2007 |
|
|
7 Góp ý:
phai do bi ! con gai hay con trai cung vay thoi
cao ngao qua, uong buong qua deu ko tot dau
chuc bi vui
chị ơi em thật ngưỡng mộ chị
em rất muốn được như chị:"vừa viết bài hay mà còn rất xinh đẹp và tài giỏi nữa"
em đã rất cố gắng nhưng ko tài nào đưa ảnh lên như chị được
Hình như là ....sao ý..:D.
khong sao dau BI a, mien sao minh la chinh minh thi duoc roi. song thuc voi tat ca con nguoi minh la duoc roi...
Thấy nhẹ lòng hơn chưa, em?
Lâu rồi không nhìn thấy em đâu.
sao mà buồn quá vậy chị. cuộc đời này còn nhiều cái đang chờ ta phía trước mà.
Gat bo khoi dau oc moi dieu kg vui. can quan tam den nhung viec khac quan trong hon
Gởi góp ý mới
<< Trở về