KHÔNG ĐỀ (thơ)

Kỷ niệm xưa giờ là trang giấy nhỏ
Nhưng chất đầy ký ức tuổi còn thơ
Của em đó là bông hoa hồng thắm
Còn bên anh bằng lăng tím mộng mơ.
Em còn nhớ ngày hai ta đến lớp
Quãng đường xa nhưng sao thấy thật gần
Em thì bảo tại hai ta cùng xóm
Nên ngày ngày vẫn cặp sách thân thân
Anh có nhớ khi trời mưa ướt áo
Tấm áo choàng cũng không ngại che chung
Cười trong sáng như hạt mưa khi ấy
Rơi ướt người vẫn chân bươc ung dung
Rồi một hôm con đường xa xôi lạ
Bỗng lặng thinh vắng tiếng bước chân về
Rồi ngày đó em rời xa bến cũ
Sang sông rồi mà không thể về thăm
Anh có trách hồng xưa không cùng bước
Không một lời khi mãi mãi xa anh
Có lẽ bằng lăng hiểu lòng em rồi đó
Muốn gần nhau mà hoàn cảnh không đành.
|
1 góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trang chủ