Mưa cứ tuôn cứ tuôn rồi lại dứt
Gió dạt dào thổi hơi lạnh sang đây
Có một người đôi mắt ngỡ thơ ngây
Ai có biết ánh mắt đầy nỗi nhớ
Từng chiều đến người vẫn ngồi nơi đó
Ngắm đất trời nhưng mắt hướng phía Đông
Một mình nghe nỗi nhớ dẫy trong lòng
Thương nhớ bạn nhớ nhà nơi chốn đó
Cuộc đời hỡi! Sao gây nhiều chia rẽ
Gây chi nhiều những cảnh hợp lại tan
Để trong tim một khoảng trống hoang tàn
Cho khóe mắt giọt lệ thầm chảy ngược
Ngàn lời nói giờ làm sao nói được?
Vạn nỗi buồn biết chia sẻ cùng ai?
Một mình tôi ôm nỗi nhớ đêm này
Ngồi lặng lẽ gởi buồn theo mây gió
Các bạn tôi giờ này đang nơi đó
Có được vui cười ? Có hạnh phúc hay ko?
Có cùng tôi nghe nỗi nhớ trong lòng ?
Có thương nhớ người bạn này ko vậy ?
Còn riêng tôi lúc nào tôi cũng vậy
Nhớ các bạn đêm ngày… Nhớ cả đến trong mơ
Nguyện cầu trong đêm vì sao ấy sẽ ko mờ…
Để minh chứng tình bạn mình bất diệt.
(sưu tầm)
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về