Mong rằng... sự hối tiếc sẽ không đeo đẳng mãi hai cuộc đời sống vội và chạy trốn... cũng vội như vậy...
Em đừng khóc nữa
Đôi vai gầy sao chịu thấu nỗi đau
Chiếc lá vàng rơi cũng làm chao vai đấy
Cơn mưa ập về ướt sũng đời nhau
Em đừng khóc nữa
Sự long lanh kia gặm nhấm cuộc đời anh
Bàn tay mòn mỏi chỉ vì hoài đấm cửa
Mùa thu vàng vẫn chẳng hiện lá xanh
Hỡi em yêu hãy đừng gào thét nữa
Ngày mai rồi sẽ chẳng có nhau
Anh biến mất như chưa hề tồn tại
Em hóa thành giọt rượu đắng hanh hao. Giả vờ bọn mình yêu nhau được không Anh? Thế thì Em sẽ… Đối thoại giưa hai người yêu nhau: " Em sẽ giả vờ đụng khẽ tay Anh. Nhưng Anh phải giữ tay Em lại, thật lòng đấy nhé!
Em sẽ làm như vô tình ngồi sát bên Anh. Nhưng Anh cứ ôm Em -giả vờ sợ mất Em, Anh nhé!
Em sẽ cố tình im lặng. Để Anh cuống hỏi “Em đâu…”, thật lòng được không?
Giả vờ bọn mình yêu nhau được không Anh? Thế thì Em sẽ…
Em sẽ giả vờ đụng khẽ tay Anh. Nhưng Anh phải giữ tay Em lại, thật lòng đấy nhé!
Em sẽ làm như vô tình ngồi sát bên Anh. Nhưng Anh cứ ôm Em -giả vờ sợ mất Em, Anh nhé!
Em sẽ cố tình im lặng. Để Anh cuống hỏi “Em đâu…”, thật lòng được không?
Em sẽ giả vờ đau chân để tụt lại phía sau. Nhưng Anh phải đợi, đợi Em nghiêm túc ấy. Và rụt rè đề nghị: Thôi, hay là Anh cõng…"kt: chuyện bình thường
|
|
 |
|