CÔ ĐỘC- THỎA THUẬN-MẦM MỐNG CỦA TIÊU CỰC Ngày xưa:Vì chống tiêu cực mà các cụ Chu Văn An, cụ Nguyễn Trải, cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm phải lâm vào tình thế cô độc. Với các cụ, làm quan là để "trạch Dân", mưu phúc cho Dân, mưu lợi cho nước, chứ không vì danh lợi. Vì cảnh quan trường nhiễu nhương đen bạc, trong khi mình thì gần bùn mà không chịu hôi tanh mùi bùn, nên các cụ phải lánh đục tìm trong để giữ tròn phẩm tiết."Quy sĩ điền viên", hoà mình với thiên nhiên là cách giải thoát của các cụ. Giáo lí Nho học là giáo lí xuất thế giúp Dân, chứ không phải là lánh đời, cầu an, "sống chết mặc bay. . ."Các cụ rất thấm nhuần điều đó, nhưng vì luật định của tạo hoá quá khắt khe:"Cây cao ắt phải hứng nhiều gió", nên bề ngoài có vẻ như là ẩn sĩ, nhưng bề trong thì luôn giằng xé giữa đạo quân thân với thú lâm tuyền nhàn tản:"Bui một tấc lòng ưu ái cũ, đêm ngày cuồn cuộn nước triều đông"
Ngày nay:những người liêm chính, những người cộng sản chân chính, vì chống tiêu cực nên cũng bị rơi vào thế cô độc, bế tắc như thế. Họ vốn thấm nhuần Chủ nghĩa MácLênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh:"giải phóng giai cấp, giải phóng xã hội, giải phóng con người; độc lập dân tộc và CNXH;dùng bạo lực cách mạng để lật đổ bạo lực phản cách mạng; quyết không chịu cúi đầu, không chịu khuấp phục trước mọi thứ giặc; . . ."Nhưng vì sao thì chưa rõ, bỗng dưng họ trở thành kẻ ít quyền, trở thành hạt cát trên sa mạc trong việc chống tiêu cực. Nhiều cán bộ vì bất lực, bế tắc nên muốn quy ẩn điền viên, nhưng vườn đâu, rừng đâu mà về nữa! Rừng thì lâm tặc đã phá tan hoang mất rồi, vã lại đâu đâu cũng đã có chủ!Vườn thì cũng phải có lắm tiền chứ, mà cán bộ thanh liêm thì làm gì có nhiều tiền cơ chứ.Vì thế cô độc càng cô độc, bế tắc càng bế tắc. Cô độc quá hoá liều, bế tắc quá hoá cùng. Thôi thì phải chấp nhận:phai nhạt về lí tưởng, sa sút về niềm tin, chịu đấm ăn xôi, uốn gối để lượm chút hương thừa phấn thải vậy, thậm chí phải bắt tay thoả thuận, tôn thờ với những gì đã từng ghét bỏ, cốt sao đem lại lợi ích cho mình là được!
|
4 Góp ý:
Với lập luận của bạn hy vọng bạn không bao giờ thỏa hiệp với cô độc đâu. Bởi như bạn đã chỉ ra: Cô độc- thỏa thuận- mầm mống của tiêu cực.
TÌNH TRẠNG NÀY MÀ CÒN TỒN TẠIVÀ CÒN TIẾP DIỄN , THÌ BẠN ƠI, CHẾ ĐỘ TA SẼ BỊ ĐỖ VỠ MẤT THÔI!
KHI ĐÓ LỰC LƯỢNG VŨ TRANG ( QUÂN ĐỘI VÀ CÔNG AN: LÀ CON EM CỦA NHÂN DÂN, LÀ NHỮNG NGƯỜI THEO CHÍNH NGHĨA, LÀ NHỮNG NGƯỜI CÓ SỨ MỆNH CAO CẢ VÀ CÓ CÔNG LAO LỚN NHẤT TRONG VIỆC BẢO VỆ CÔNG BẰNG VÀ LẼ PHẢI, BẢO VỆ CUỘC SỐNG BÌNH YÊN- HẠNH PHÚC-ẤM NO CHO NHÂN DÂN), CHẮC CHẮN SẼ KHÔNG BẢO VỆ VÀ SẼ KHÔNG DUNG THA CHO NHỮNG KẺ: "ĐÃ ĐƯỢC ĂN RỒI LẠI CÒN ĐƯỢC NÓI, ĐÃ NGỒI MÁT ĂN BÁT VÀNG RỒI LẠI CÒN ĐƯỢC NHŨNG DÂN VÀ HÀNH DÂN NỮA CHỨ".
BẠN CỨ TIN TƯỞNG Ở ĐIỀU ĐÓ, VÀ HÃY TIN VÀO CHÍNH NGHĨA!
Rừng thì lâm tặc phá hết,vườn thì ...đền bù giá thấp đi kiện thì chẳng ai giái quyết
bởi vậy tui mới chọn con đường làm dân.quan nhất thời dân vạn đại
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về