LẼ SỐNG
Bác Lê Đức Thọ
Đông qua thì xuân tới
Gió cuốn lá vàng rơi
Cành trơ chồi lại nẩy
Hoa tàn, hoa thắm tươi.
Trăng tròn trăng lại khuyết,
Nước khi đầy khi vơi.
Qua đêm là ngày đến,
Mưa tạnh đẹp bầu trời,
Cỏ cây tràn nắng mới,
Chuyền cành chim ca vui.
Quy luật là thế đó,
Đồng chí chúng ta ơi,
Xây chủ nghĩa xã hội,
Còn lắm bước chông gai,
Đường đi không thẳng tắp,
Quanh co còn kéo dài.
Phong trào khi lên xuống,
"Thất bại mẹ thành công"
Khó khăn không chùn bước
Không chán nản chờ thời,
Đừng kêu ca oán trách,
Tự phê bình không lơi,
Có ưu thì có khuyết,
Chớ ngại mắc điều sai,
Dám nhìn thẳng sự thật,
Đâu sợ ai chê cười.
Ngã xuống thì đứng dậy,
Biết tiến và biết lùi.
Quan điểm phải toàn diện,
Không chỉ nhìn một nơi,
Chống quan liêu bao cấp,
Chống kỷ luật buông trôi.
Giữ tập trung dân chủ,
Có cơ chế hợp thời.
Chống gia trưởng độc đoán,
Lắng nghe hết mọi lời.
Chống tham ô lãng phí,
Trong sản xuất tiêu xài.
Chống địch đang phá hoại,
Len lỏi ở nhiều nơi.
Chủ động và sáng tạo.
Chính xác và kịp thời.
Quyết định thật dứt khoát,
Đừng nể nang xong thôi.
Chớ vội vàng, do dự
Không "đánh trống bỏ dùi".
Kế hoạch cho đồng bộ,
Bước đi cụ thể rồi,
Phải tập trung dứt điểm,
Và kiểm tra tận nơi.
Tổng kết rút kinh nghiệm,
Phổ biến cho kịp thời,
Phấn đấu không mệt mỏi,
Thời gian đâu đợi người.
ĐẤU TRANH LÀ HẠNH PHÚC
LẼ SỐNG Ở TRÊN ĐỜI.
Dù phong ba bão táp,
Thuyền vững chãi ra khơi,
Đoàn kết là sức mạnh,
Quyết tiến tới tương lai.
Mai này đất nước thắm tươi
Một mùa xuân mới đầy trời nở hoa.
Mùng 1 Tháng giêng năm 1986
Lê Đức Thọ.
****************************************************************
ĐỌC THƠ ANH
(Kính tặng đồng chí Lê Đức Thọ, tác giả bài thơ LẼ SỐNG báo Nhân Dân Xuân Bính Dần)
Năm nay chúc mừng Xuân,
Thơ anh làm giản dị
Như tiếng lòng thủ thỉ
Như lời ca dân gian,
Hẳn chẳng vì văn chương
Chắc đêm nào anh viết
Mắt còn đang đau nhức
Dấu tích của chiến trường.
Thương anh hơn bao giờ
Nhớ mái đầu tuyết trắng
Xuân về càng bạc phơ
Nỗi lo còn muôn dặm
Lòng anh tôi đọc kỹ
Tự soi lại lòng thành
Ngồi cùng anh suy nghĩ
Thao thức tròn năm canh.
Ừ, cách mạng chông gai
Biết sai rồi chẳng sợ
Mà chỉ sợ cho ai
Sợ đấu tranh gian khổ.
Sợ nhà cửa tiện nghi
Khiến nhân tình xa cách
Sợ tiệc mời quà cáp
Bỏ chân lý dập vùi.
Sợ đoàn kết buông lơi
Chuốt văn chương chia rẽ
Sợ nhân danh tập thể
Mưu ăn cắp của đời.
Sợ nhân tài, sức trẻ
Bị mai một, lỡ thời
Vì ăn chia ân huệ
Vì phân biệt hẹp hòi.
Còn sợ đó những ai
Như tượng đất cười cười
Sao thấy rồi lẽ phải
Để mặc tình cho trôi ?!
Kẻ đáng sợ hơn hết
Báo cáo láo tuyệt vời
Và quan liêu hách dịch
Làm Đảng - Dân xa rời.
Đuổi mây, trời dậy sáng
Chim én liệng bình minh
Bên thềm hoa nắng sớm
Xuân đã hẹn, ơi mình !
Ta sai lầm xuân trước
Quyết làm đẹp xuân sau
Lòng ta thương nhớ Bác
Hơn cả mấy xuân nào.
Đầu Xuân Bính Dần
Hồ Thiện Ngôn
*******************************************************************
Trên đây là hai bài thơ khơi nguồn cho PHẠM THỊ XUÂN KHẢI làm bài thơ MÙA XUÂN NHỚ BÁC đăng trên báo TIỀN PHONG năm 1986 (Bính Dần) - năm mà đất nước ta bắt đầu công cuộc đổi mới. Nhân đọc bài thơ MÙA XUÂN NHỚ BÁC trên blog của Lão, một bạn (vô danh) đã đề nghị Lão đăng hai bài thơ này lên để nhiều người cùng đọc, quả thật là hai bài thơ này chưa hề được đăng trên mạng (Lão đã lục tung mọi ngõ ngách internet nhưng tìm không ra). Rất tiếc là bạn vô danh đã không để lại danh tính cho Lão biết, nhưng Lão cũng hi vọng là bạn trở lại blog của Lão và đọc được hai bài thơ này. Các bạn đọc bài thơ MÙA XUÂN NHỚ BÁC và "Đêm trước đổi mới và Bài thơ gây chấn động dư luận" , hoặc tìm mua sách "MÙA XUÂN NHỚ BÁC - TỰ SỰ CỦA TÁC GIẢ" để hiểu rõ thêm về một giai đoạn lịch sử của đất nước.
13 Góp ý:
@Bác Nô ơi, Bác click vào chữ "MÙA XUÂN NHỚ BÁC" ở trong bài viết phía trên là đọc đc bài thơ đó ạ !
@Anh Riêu : em sẽ post len luôn nhé !
@Xuân Long : Lão đồng ý với bạn !
@all : cảm ơn tất cả mọi người ạ !
Còn sợ đó những ai
Như tượng đất cười cười
Sao thấy rồi lẽ phải
Để mặc tình cho trôi ?!
Đau Lão nhỉ?
((Rồi hình như còn bài thơ trả lời của bác LĐT khi đọc bài MXN.Bác chứ Lão?
Nô có nhớ mầy mậy trong giai đoạn này, giai đoạn cực kỳ khó khăn của đất nước, giai đoạn chuyển mình của đất nước có bài thơ của một sinh viên ( chẳng rõ có phải của Xuân Khải không ) được đăng trên một tờ báo đã gây tiếng vang lớn về sự táo bạo, nói thẳng, nói thật. Và bài thơ đó có đọan Nô rất thích ( cũng nhớ mầy mậy bởi lâu quá rồi:
"....Tham quyền cố vị
sợ trẻ hơn già
ưa nghe nịnh hót
ghét bỏ lời chung..."
Nếu Lão biết hy vọng Lão tải bài đó lên.
Âu cũng là nhớ về một thời khốn khó của đất nước để thẩy sự chuyển mình đúng hướng của đất nước ta.
cháu rất vui được làm quen với bác!
chúng ta
con cháu bác hồ
nghuyện một lòng
vì nước xung kích
sức trẻ
vinh danh sông núi
để tổ quốc hùng cường
dân tộc thịnh trị
cả hai bài thơ đều là lời khuyên dạy bổ ích cho tuổi trẻ
Em đọc và nghẫm nghĩ một mình thôi, chưa dám bình gì cả?
à quên: vài mẩu chuyện
Tui cũng biết đôi chút về ông Thọ anh ạ!
Thường các cụ nhà ta,hay đem chuyện xưa nói chuyện nay .
Đúng là LĐS
Bài thơ đọc xong cũng " thấm " nhiều chứ Lão nhỉ .
^-^
lÃO SUƯ TẦM ĐƯỢC 2 BÀI THƠ NÀY HAY QUÁ
Em dốt thơ nên không dám bình nhiều.
Gởi góp ý mới
<< Trở về