|
Thứ Ba, ngày 20 tháng 11, 2007 |
chuyện buồn của tôi
|
mất một người thân đó là một mát mà tôi nghĩ là hết sức lớn lao nhưng tôi vừa trải qua chuyện ấy đấy . mẹ tôi vừa mới mất . tuy là đã chuẩn bị sẵn tâm lí cho sự mất mát ấy nhưng tôi vẫn cảm thấy hơi sốc. chính vi thế mà tôi muốn nói với cấc ...
|
|
|
Blog lylythuytinh16
(đã offline) |
|
Tên:
cobelolem
|
|
Số điểm của Blog này là 12 (số lần vote: 2) |
|
Bạn bè |
|
Trang web của tôi |
|
Đường dẫn yêu thích |
|
Các bài viết trước |
|
Lưu trữ |
|
|
Lưu bút |
|
dung buon nua nhe ban |
|
gởi lúc 19:48 20/11/2007 |
|
thằng tồi
ăn chơi vô độ cái thằng tôi
khốn nạn thân tôi khốn nạn tôi
đầu đường xó chợ thân rác rưỡi
cầu bơ cầu bất thằng du côn
ăn nói hàm hồ hổ lốn quá
điên tiết cuộc đời sao muôn mặt
sai lầm nghiêm trọng cái thằng tôi
con người cộng sản gương mẫu trẽ
đâu rồi quân tử tiểu nhân thôi
làm mất niềm tin ai thấy được
rượu chè be bét khốn nạn tôi
đâu phải vì tôi làm quá sức
đâu phải vì tôi học hành nhiều
đâu phải vì tôi quá bừa bãi
chẳng qua say rượu mệt mỏi thôi
chán chường thất vọng chẳng ai yêu
và chẳng yêu ai giửa cuộc đời
yếu đuối cô đơn chẳng hiểu mình
tự hỏi sao mình điên quá thể
dại dột tầm thường luôn khép kín
muốn em bóc tem tôi quá đã
hay là mặt nạ hóa trang tôi
trong tôi con người luôn biến hóa
chính tôi không hiểu cái thằng tôi
con người muôn mặt muôn hình thức
không biết mình không hiểu chính mình
như con tằm muốn thoát bọng tơ
hóa thành bướm tự do bay bổng
sai lầm nghiêm trọng cái thằng tôi
con người đơn giản đầy đủ cả
tham sân si vọng tưởng mộng mơ
ánh sáng vinh quang lửa cháy bừng bừng
con thiêu thân cứ lao vào chết cháy
như con người khi rơi mặt nạ
lộ nguyên hình bản chất cái thằng tôi
khốn nạn thân tôi ai có hiểu
cái điên âm ỉ mãi trong tôi
khi người điên biết mình điên là tỉnh
tỉnh cơn say nào có muộn ai hay
rồi mai lại say chìm vào sai mãi
ăn chơi vô độ cái thằng tôi
khốn nạn thân tôi ôi khốn nạn |
|
gởi lúc 15:57 20/11/2007 |
|
|
|