Gọi chút nắng cho gió chiều thôi lạnh
Mây thôi buồn trong ngày tháng đi hoang
Tình xa đưa thôi những phút hững hờ
Nơi bến vắng con thuyền xưa vẫn đợi
GỌI NẮNG
Thơ Nguyễn Khánh Chân
Gọi chút nắng cho gió chiều thôi lạnh
Mây thôi buồn trong ngày tháng đi hoang
Tình xa đưa thôi những phút hững hờ
Nơi bến vắng con thuyền xưa vẫn đợi
Gọi chút nắng cho thêm hồng đôi má
Chút mượt mà vì tóc đã thôi bay
Lời yêu xưa khoảnh khắc chợt trôi về
Trong sâu thẵm bừng lên mầu nắng gọi
Từng lọn sóng đùa nhau chiều biển vắng
Vẫn rì rào tiếng gọi cõi hoang sơ
Mãi ngoài kia - nơi tiếp nối biển trời
Chùm hoa nắng -nhấp nhô -con thuyền nhỏ
Hoàng hôn lộng -mầu chiều hoang tím nhạt
Ráng chiều vàng níu lại bóng thời gian
Chợt đâu đây thoang thoảng gió ru thầm
Có phải không? tình xa lên tiếng gọi...
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về