Nổi Nhớ Ơi!
Nổi nhớ ơi! Sao nghe cồn cào lạ!
Nắng với mưa như khúc nhạc sang giàu.
Người đi mãi, Vườn hồng chưa khai lối!
Sao hươu nào lạc bước chốn tình hoang?
Hoa vẫn nở, ngày tàn rơi rụng lá;
Bướm không vương, hoa khẽ ngã sang màu.
Linh Lan trắng, nào đâu màu trinh nữ
Nhuốm tiếng yêu, mong mai lối kia đầy.
Anh lạc bước phương nào, em hỏi gió?
Nắng nhại cười, nhỏ ấy dại tình say.
Hiền Linh !
|
13 góp ý:
Giữa phong ba vẫn toả ngát hương đời, Hân hạnh được làm quen với nhà thơ.
NỖI NHỚ CỦA LINH LAN THẬT LÀ DA DIẾT ĐẰM THẮM, NHỚ NHƯ NGƯỜI CHINH PHỤ NHỚ CHỒNG NƠI CHIẾN TRẬN:"CHỒI LAN NỌ MẤY LẦN ĐÃ HÁI, BÔNG TẦN KIA BÊN BÃI ĐƯA HƯƠNG, SỬA XIÊN DẠO BƯỚC TIỀN ĐƯỜNG, MÀ XEM PHONG CẢNH THIÊN HƯƠNG THẨN THỜ". THÌ ĐÂY, NỖI NHỚ CỦA LINH LAN:
Người đi mãi, Vườn hồng chưa khai lối!
Sao hươu nào lạc bước chốn tình hoang?
Hoa vẫn nở, ngày tàn rơi rụng lá;
Bướm không vương, hoa khẽ ngã sang màu.
AI ĐÃ ĐI MÃI, ĐI MÃI VÀ ĐÃ LẠC VÀO CHỐN VƯỜN HOANG NƠI NÀO! CHÀNG ƠI CHÀNG CÓ BIẾT KHÔNG LÒNG LINH LAN ĐANG BỐI RỐI NGHẸN NGÀO, KHẼ SANG MÀU MẤT THÔI CHÀNG Ạ:Bướm không vương, hoa khẽ ngã sang màu.
Linh Lan trắng, nào đâu màu trinh nữ
Nhuốm tiếng yêu, mong mai lối kia đầy.
Anh lạc bước phương nào, em hỏi gió?
Nắng nhại cười, nhỏ ấy dại tình say.
Xem rồi chẳng hiểu chút nào, Linh ơi?
Em đang sống với mọi người
Mở lòng ra với cuộc đời đi em !...
--------------------------------------
Hươu đâu lạc bước bởi chốn vườn hoang
Mải phiêu du thả hồn ngắm hoa vàng
Mải đắm chìm trong men tình mộng ảo
Chợt bừng tỉnh ... tuổi nào hươu đi hoang
nắng vàng còn biết vấn vương dại khờ
riêng người lại cứ lơ mơ
nhìn hoa đợi nắng thẫn thờ gót sen
Nắng nhại cười, nhỏ ấy dại tình say
____
Nhỏ dại tình say vì đường tình huyền ảo
Nỗi lòng thơ muốn lạc bước đường tình...
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trang chủ