» ngoisaoblog.com » Nghe nhạc » Viết bài » Đăng hình
Linh tinh
jin03
Tên: Ju03                Nơi cư ngụ: Ha Noi, Vietnam
Xem thông tin cá nhân Danh sách bạn bè (12 bạn)
Kết bạn với blog này
Gởi tin nhắn                 Thông báo bài xấu
Số điểm của Blog này là 56 (số lần vote: 10)
Lưu bút

Trang web của tôi
Chương 4
Chương 3 (tiếp)
Chương 3
Chương 2
Triết lý của một thằng dở hơi

Bạn bè
crimsonmai
jryimi
crazytrain
tocmay
nhanhcoxanh
meohydethuong
tranhanam
thuycute
tuvanhoa
nguyengia

Các bài viết trước
Chương 5
Chương 4
Chương 3 (tiếp)
Chương 3
Chương 2
Triết lý của một thằng dở hơi

Lưu trữ
01/01/2007 - 31/01/2007
01/02/2007 - 28/02/2007

Thứ Tư, ngày 07 tháng 02, 2007
Chương 5
Điểm Ngôi sao Blog: 0 (0 lượt)
| Bình chọn:

Finding the past

Nhớ lại cái hồi hắn vừa thi đại học xong, bà con cô bác đến chú mừng ko nhiều. Trong đó có ông chú gọi điện, hỏi rằng có về quê chơi ko? Hắn trả lời là mấy hôm nữa sẽ về. Vậy mà đã ba tháng kể từ ngày hắn nói câu đó ra rồi. Mọi việc vẫn trôi đi âm thầm, và hắn vẫn chưa có dịp về quê. Đơn giản, hắn cũng không thích về. Hắn còn nhớ có lần chị cùng quê nó có hỏi nó:" Mày có về quê ko, hôm nào về với chị". Hắn nói hắn cũng ko có thời gian, với lại đấy là quê bố hắn chứ có phải quê hắn đâu? Chị bảo "quê bố mày cũng là quê mày", rồi nói hắn là "thằng mất gốc". Đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy từ này quá nặng đối với hắn. Nhiều lần hắn đã tự hỏi "quê hương" là cái gì. Và hắn luôn muốn định nghĩa lại cho mình- chỉ cho mình thôi cũng được- 2 chữ đấy. Nhiều lúc hắn giật mình, liệu đây có phải là hắn đang tự bào chữa cho mình ko, liệu có phải hắn đang tự dối mình ko? Hắn cũng ko biết.
Lúc đầu, hắn nghĩ "quê hương" là nơi hắn sinh ra, lớn lên, có những kỷ niệm đẹp, "quê hương" là nơi hắn muốn sống gắn bó với nó suốt đời. Hắn sinh ra ở Hà Nội, và đặc biệt thời thơ ấu của hắn cũng rất đặc biệt. Hắn sinh ra ở bệnh viện(dĩ nhiên rồi) và hắn sống suốt 12 năm đầu đời cũng lại trong một bệnh viện, cái bệnh viện cách cái trường ĐH hắn học bây giờ có mấy trăm mét. Đấy là khoảng thời gian tuyệt đẹp trong đời hắn, khi hắn sống trong một ko gian của cây cối, hoa lá. Có lẽ do vậy hắn biết nhiều về cây, về vườn tược, về thú vui nơi thôn quê, đủ cả... Bây giờ thì mọi việc đều đã thay đổi, nhiều khi về lại chốn cũ mà hắn ko còn nhận ra nữa. Hắn hoài niệm được là nhờ 2 cái cây cổ thụ, chúng vẫn còn đó, vẫn kiên trì sống...Nhưng thôi, quay trở lại với vấn đề hắn đang muốn tâm sự. Với hắn, thực sự quê hương đã là những năm tháng ấy, cuộc sống hiện tại rồi. Quê hương là tất cả những gì tồn tại xung quanh hắn bây giờ. Nhiều lúc tưởng chừng như nhàm chán, đời thường quá, tất bật quá, nhưng mỗi khi đi xa là hắn lại nhớ. Hắn dường như khó thích nghi được cuộc sống nơi khác, điều này cũng đúng thôi. Nhiều khi hắn cảm thấy yêu tất cả, kể cả những cái hắn từng ghét. Đơn giản vì đó là quê hương của hắn, thiếu chúng hắn cảm thấy dường như mình vô cảm. Với hắn, đấy chính là "quê hương". Còn cái gọi là quê hắn ư, quê hương mà người ta vẫn áp đặt cho hắn chỉ đúng với bố hắn. Với bố, quê là nơi bố sinh ra, sống những ngày còn nhỏ,... cũng như hắn cảm nhận về quê hắn bây giờ vậy. Về quê bây giờ, hắn chẳng biết phải làm gì. Hắn có quen được mấy người đâu? Hắn dường như xa lạ với tất cả mọi người. Về đó ngồi một góc xem người ta nói chuyện, hay nói huyên thuyên, xôm tụ với họ hàng? Tất cả đều ko phải là hắn. Điều đó có nghĩa, hắn sẽ trở nên xa lạ với chính hắn. Nhiều khi hắn cười thầm:" Mình có gốc đâu mà mất ?". hay chính hắn đã nhầm? Hắn ko nghĩ gì đến tổ tiên? Ko có họ thì đâu có hắn? Hắn vẫn nghĩ, mình ko sinh ra ở nhà này thì cũng sinh ra ở nhà khác thôi. Với hắn, con đẻ với con nuôi ko quan trọng, mà điều quan trọng là tình cảm. Hắn với gia đình hắn sống hết mình vì nhau ko phải vì hắn là khúc ruột đẻ ra, mà chính vì hắn đã được bố mẹ hắn nuôi dạy, đã sống với nhau, vui vẻ cũng có, buồn phiền, lo âu cũng có... Tình cảm bắt nguồn từ đấy, chứ ko phải theo bất kỳ cái gọi là quê quán hay ruột thịt gì cả. "Công sinh ko bằng công dưỡng" mà. Cái gọi là "đồng hương", thực chất chỉ là mối quan hệ người ta cố tình xây dựng, rồi vin vào đó mà phát triển tình cảm với nhau mà thôi.Ko biết 10 năm sau, 20 năm sau hắn có nghĩ như vậy ko? Con người vốn thay đổi theo thời gian. Nhưng chắc chắn bây giờ, hắn biết mình nên nghĩ thế, và sẽ nghĩ thế. Mặc cho ai muốn nói gì thì nói. Hắn cũng tin ở bản thân mình lắm chứ...
Chiều nay hắn định bụng sẽ đi hỏi lũ bạn "đánh bóng bản thân" là gì, mà rốt cuộc hắn lại quên. Hắn nghĩ mãi mà vẫn ko hiểu cụm từ này. Là phô trương, là ra vẻ mình biết nhiều, cũng ta đây học giả hay là cái gì gì đó mà hắn vẫn chưa biết? Nhưng nghe qua hắn cũng thấy có lý. Ôi giời, đánh bóng thì đánh bóng, cũng chỉ là 4 chữ cái ghép lại với nhau, quan tâm làm chi cho mệt...
....thôi chết, đến "tiếu ngạo giang hồ "rồi...

gởi bởi Ju03 @ 09:50 PM | 0 góp ý

0 góp ý:

Chưa có góp ý nào !

Gởi góp ý mới

<< Trang chủ