Anh đã nói với Ngốc Xít như vậy đó, bằng cả sự trách móc và sự thương yêu thế mới chết chứ lị …..Và đó cũng là lần đầu tiên Anh quen Ngốc Xít, Anh trách Ngốc Xít đi nắng không chịu mang dù. Nhìn thấy Ngôc Xít chạy hết từ đầu bóng râm này đến nơi bóng râm kia , lạch bạch trên đường làm lòng anh như xát muối. Nếu Ngốc Xít mà ốm thì lại khổ Anh thôi, Chưa quen Ngốc Xít mà Anh đã có sự tưởng tượng thế đấy. Mà không tưởng tượng sao được, Ngốc Xít đáng yêu thế cơ mà.
- Trời đang nắng Ngốc Xít à, có biết không đó . Anh biết sẽ còn rất nhiều Những Buổi Nắng Chang Chang như thế trong cuộc đời , Anh tin trong những buổi đó anh cũng sẽ dang dù để che chở cho em phải không . Ngốc Xít chợt nhoẻn cười : ¼br /> - Vâng Ạ !
Trời Ơi ! Anh muốn hét to lên cho cả thế giới này biết để chia sẻ cùng Anh là Anh rất hạnh phúc và yêu cuộc sống này khi có được Em , Ngốc Xít ạ . Và Rồi trong những gây phút đầu tiên Anh mới đựoc biết là Ngốc Xít có hơi Nghịch Một tẹo, Hơi Uơng một chút. ” Hãy Làm Những Điều Mà Em Cho Là Đúng ” Anh đã nói với Ngốc Xít như vậy sau một trận cãi nhau. Ngốc Xít biết không ? lúc đó Anh giận Ngôc Xít lắm, và chắc Ngôc Xít cũng giận Anh lắm. Chả thế mà chúng mình cắt đứt liên lạc một tuần, chỉ một tuần thôi mà sau này Anh mới biết nó thực sự Dài Những Một Năm khi Ngốc Xít chủ động nói lời Ấy ………………………
Anh đã trởi lại những kỷ niệm xưa dưới cái Nắng chói chang để được Nhìn Thấy Ngốc Xít, Ngốc Xít mãi mãi không còn rảo bước trên con đường này nữa……..( ! )
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về