» ngoisaoblog.com » Nghe nhạc » Viết bài » Đăng hình

Trái Tim Vỡ
Hạnh phúc hay là nỗi đau
Đi đến tận cùng cũng chỉ là nước mắt.
Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008
Ba ơi
Điểm Ngôi sao Blog: 47 (8 lượt)
| Bình chọn:

  

Ba ơi, 

Một mùa đông lạnh lẽo nữa lại đến. Ở mảnh đất phương Nam đầy ánh mặt trời cái lạnh mùa đông thường chỉ se se lạnh vừa đủ ướm vào lòng con người cái bồi hồi của một năm sắp đi qua. 

Mùa đông ở phương Nam chỉ mang dấu ấn vấn vương một năm cũ và thường cái cảm giác mùa đông mang lại là sự gợi nhớ, nét đăm chiêu, vẻ đượm buồn của dòng người qua lại trên đường, vừa hối hả vừa lạnh lùng!.

Những chiếc áo ấm được người ta khoát lên đầy màu sắc, có cái sang trọng, có cái cũ mèm đan xen vào nhau tạo nên nổi bâng khuâng khôn tả. 

Cứ mỗi mùa đông ấy, lòng con u buồn khi nhớ đến ba.

Mười lăm tuổi con đã rời xa gia đình. Hình ảnh về ba chỉ còn ghi lại trong con từ những ký ức ấu thơ. Một bức ảnh gia đình con ngồi trong lòng ba. Một buổi ăn sáng ở tiệm ăn Tàu mà ba gọi người ta chồng thêm cho con ngồi trên tấm ván gát ngang tay chắn một chiếc ghế nệm!.

 Ký ức sâu sắc nhất về ba lại là cái cảnh nhà nghèo chạy gạo nuôi cho mười một đứa con ăn học. Cái ngày con đi thi vào lớp sáu ở một trường nổi tiếng mà mỗi lần nhớ lại lòng con đau đớn quá. Ba đã kỳ vọng rất nhiều vào con vì hai anh con đã không làm được. Bất kỳ gia đình nào có con thi đậu vào Petrus Ký sẽ được cả xóm kính trọng!..

Ngày hôm đó con đã được đi xe lam với một chổ ngồi riêng đàng hoàng. Con được ăn một tô hủ tíu, thêm một cái bánh bao, một ly sữa thay vì ăn cơm nguội hoặc một đồng xôi. Đề thi văn năm đó con còn nhớ rõ: “ Hãy tả một buổi cơm chiều ở nhà em vào một ngày mưa”. Con đã làm một đề văn tương tự như vậy và được điểm cao ở lớp nhưng cô giáo bảo con “ bài văn của em khá nhưng sao trời mưa mà lại ăn cơm nguội với mắm sống?”. 

Con đã làm một bài văn tả buổi ăn chiều với những món ăn thật ngon chỉ có điều là nó hoàn toàn không có thật!. Cho đến giờ này con vẫn không nhớ được rằng đã có bao giờ tự tay con nấu được bữa ăn chiều ngon lành ấy để mời ba?. 

Ba ơi, con đã làm được điêu mà ba kỳ vọng. Ít ra là trong đời con đã một lần làm cho ba được vui. Con thi đậu, xếp hạng tám mươi chín trên năm trăm lẻ bảy người đậu và năm ngàn người thi. Những con số đó mường tượng như những chấn song ở cổng trường mà mỗi lần từ phòng thi con nhìn ra đều thấy ba đứng yên ở đó từ sáng đến chiều không hề nhúc nhích!. Ba đứng ở đó như một tấm chắn vững chắc từ sau lưng đẩy con lên “ không được thua cuộc, không được lùi bước”. 

Trời nắng chang chang, con ngồi thi trong lớp, sân trường mát dịu bóng phượng nhưng cổng trường chỉ có ánh mặt trời thiêu đốt. Tan giờ thi sáng con đã nói với Ba : “ Ba về đi, ba đứng thế này con nóng ruột lắm”. Ba chỉ mĩm một nụ cười hiền lành : “Thì con cứ thi đi, đừng lo cho ba”.

Ba có biết không, có lẽ chỉ có mỗi mình con là mong giờ thi qua nhanh vì ở cổng trường ngày hôm đó chỉ có ba đứng một mình một bóng!.

 Con lớn lên, có gia đình, đi xa, ít có dịp về nhà. Con nhớ lại những ngày đi cùng ba uống cà phê, đàm luận về những cái tốt và xấu ở đời. Có những lúc con trái ý làm ba buồn nhưng con biết ba không giận con. 

Cho đến một ngày, vì muốn bảo vệ sự êm ấm cho những đứa con của con, những đứa cháu của ba, con đã buộc miệng nói với ba “ Ba đừng đến chơi nhà con nữa, N không đồng ý, để con ghé ba”.

Thật là ghê tởm cho hành động của con. Ba chỉ kịp “ hực” lên một tiếng trong lồng ngực và nói “thôi ba về”.. Từ ngày đó trở đi gặp con ở đâu là ba nhìn sang chổ khác.

 Mỗi mùa đông đến người già thường hay đi xa. Con đã phá vỡ một gia đình để giành lại cho mình quyền làm con đối với cha mẹ vì con có linh tính rằng mùa đông càng đến thì cơ hội chuộc lỗi của con càng ngắn đi.

Nhưng đã quá muộn rồi. Lúc ba hấp hối con đã không kịp xin ba một lời tha thứ. 

Tài sản lớn nhất ba để lại cho con là “sống sao cho đúng lẽ phải ở đời”. Ba đã dạy con bằng chính cuộc đời mình. Lẽ ra ở phút cuối đời ba phải được sống trong nhàn nhã hạnh phúc sum vầy bên con cháu mà nào có ai trong chúng con làm được. 

Xin ba hãy tha lỗi cho con.

Không một lời nào có thể tả được nổi ân hận trong con. Con sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình, con căm ghét bản thân mình, một đứa con bất hiếu. Con cái là tài sản của cha mẹ. Con là người được ba yêu thương kỳ vọng nhiều nhất lại là tài sản tệ nhất mà ba có lúc cuối đời. 

Ai đó còn cha còn mẹ, đừng như tôi, không bao giờ còn cơ hội để làm lại. Có thể vì hoàn cảnh này khác trong muôn vàn cái phức tạp của đời thường, ta có thể vin cho mình một lý do, nhưng đối với đạo làm con điều duy nhất đúng là sống có hiếu với cha mẹ mình. 

Một mùa đông nữa sắp đến, ai ơi đang làm con xin nghĩ đến cha mẹ già…

Cung Diễm.      

HaThuc >> 07:33 PM 11 góp ý
11 Góp ý:
V� o lúc 03:30 PM | Thứ Bảy, ngày 16 tháng 08, 2008, HaiYen

phaiyenChắc chắn ba bạn đã tha thứ cho bạn từ lâu rồi, vì thế để xin lỗi ba, bạn hãy sống thật tốt như những gì ba bạn đã kỳ vọng vào bạn. Chúc bạn hạnh phúc

V� o lúc 10:34 AM | Thứ Hai, ngày 11 tháng 08, 2008, utduybinhduong

duchuybinhduongKhông cầm được nước mắt khi đọc bài cũa em đó ...!

V� o lúc 10:56 PM | Thứ Năm, ngày 07 tháng 08, 2008, Rieu

rieu06'Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha...'

V� o lúc 10:29 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, thơtôi

vuiduaBa đã tha thứ cho em
Cố lên
chúc bạn vui
-------
thơtôi

V� o lúc 09:43 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, hoa hướng dương

sadwomenmột câu chuyện cảm động, Ty gon cũng chịu khó sưu tầm nhỉ ?

V� o lúc 09:35 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, tamnha

nhunhaCả cuộc đời Cha mẹ chỉ biết tha thứ nhưng liệu con cái có tha thứ cho lỗi lầm của mình ? Bạn nói dùm tâm trạng dằn vặt của bao đứa con rồi đó bạn.

V� o lúc 09:32 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, Tê Giác

nguyentuan2007Chẳng biết nói gì đây . Chia sẻ với Tygon nhé .

V� o lúc 09:04 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, Khúc_buồn

khaphongbaSai lầm một lần và mãi mãi ...
Nhưng ở đâu đó tha thứ một lần và mãi mãi ...

V� o lúc 08:15 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, L. Hằng_NemChua

hangkt32fĐọc bài của chị làm em phải khóc. Em thấy mình thật hạnh phúc khi còn có cha, và em gắng sẽ không để cha buồn.

V� o lúc 07:53 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, thanhvan

thanhvan4147Đọc bài của em rưng lệ

V� o lúc 07:42 PM | Thứ Tư, ngày 06 tháng 08, 2008, Huongmuathu

mecuatoiba như khiên mộc che chở cho con...

Gởi góp ý mới

<< Trở về

Blog hoatygon
(đã offline)
Lượt xem: 15275
hoatygon
Tên: HaThuc
Nơi cư ngụ: TP HCM, Vietnam
Số điểm của Blog này là 1575 (số lần vote: 270)
Xem thông tin cá nhân
Album cá nhân
Danh sách bạn bè (74 bạn)
Kết bạn với blog này
Gởi tin nhắn
Thông báo bài xấu

Lưu bút
mecuatoi ước gì hương có thể nói với bạn một điều rất thực ,thực như nước mắt như nụ cười mà hương thấy trong cuộc đời này ty gon hỡi
  gởi lúc 12:27 27/08/2008
phaiyen Giờ này bạn còn thức ư, mình không ngủ được nên cứ ngồi đây chơi hoài, thấy bạn còn online nên hỏi thăm í mà, chúc bạn cuối tuần vui vẻ
  gởi lúc 01:34 23/08/2008
tinvaoconnguoi cuối tuần vui vẻ nha
  gởi lúc 13:11 16/08/2008
cobengoctram cảm ơn chị em vẫn khỏe,chúc chị vui ,nếu rảnh chị ghé thăm blog mới viết của em nha
  gởi lúc 10:48 16/08/2008
dangxuanlong Đừng nói cuộc đời mình tẻ nhạt nhé em!
Hanh phúc ở tronh những điều giản dị...
...trong ngày...
...trong đêm...
Đừng than phiền cuộc sống nhé em
Hạnh phúc trong cả khi em khóc
Bởi trái tm biết buồn là trái tim biết vui

Hạnh phúc bình thường giản dị lắm em ơi
Tiếng xe về mỗi chiều của bố
Cả nhà quây quân trong căn nhà nhỏ
Chị xới cơm đầy bắt phải ăn no
Hạnh phúc là đêm về không có tiếng mẹ ho...
...tiếng bồ thơ dài...
...đứt quãng...!
Ngọn đèn khuya soi tương lai em sáng
Và điểm mười đỏ tươi mỗi khi em lên bảng
Và ánh mắt một người như lạ như quen

Hạnh phúc là khi mình có một cái tên
Vậy đừng nói cuộc đời tẻ nhạt nhé em!
Tuổi đôi mươi còn lắm điều khờ khạo
Đừng cố vẽ tỏ một khoảng trời xa hoàn toàn màu hồng thăm
Hạnh phúc ven nguyên giữa cuộc đời thường...!
  gởi lúc 09:55 16/08/2008
Xem tất cả

Bạn bè
vuhoangtuan
5thanhcuchi
hitojin
hquynh
vantaihanoi2007
khieukhich
nguyentuan2007
okapi
tuanhai
cuongquynh19

Trang web của tôi
VẾT CẮT
CHỢT NHỚ
VÔ CẢM
Viết cho Mẹ mùa Vu Lan
ĐỐI THOẠI
LÀ MỘT ĐÊM TÌNH.......
Ba ơi
GIÓ TỪ HƯỚNG MẶT TRỜI
Tình yêu và Tình nghĩa
MỘT MÌNH PHỐ NÚI
Bát một thìa, đũa một đôi...
Tinh yêu
Một ngày mới....
Một ngày của tháng 7.......
HAPPY BIRTHDAY
LÒNG TỐT VÀ NIỀM TIN
HÃY CHẤP NHẬN SỰ THẬT: ĐIỀU GÌ XẢY RA THÌ ĐÃ XẢY RA RỒI.
BÓNG MÁT CUỘC ĐỜI
Cuộc chơi

Các bài viết trước
VẾT CẮT
CHỢT NHỚ
VÔ CẢM
Viết cho Mẹ mùa Vu Lan
ĐỐI THOẠI
LÀ MỘT ĐÊM TÌNH.......
Ba ơi

Lưu trữ
01/07/2007 - 31/07/2007
01/08/2007 - 31/08/2007
01/12/2007 - 31/12/2007
01/11/2007 - 30/11/2007
01/01/2008 - 31/01/2008
01/02/2008 - 29/02/2008
01/03/2008 - 31/03/2008
01/04/2008 - 30/04/2008
01/05/2008 - 31/05/2008
01/06/2008 - 30/06/2008
01/07/2008 - 31/07/2008
01/08/2008 - 31/08/2008

Powered by Ngoisaoblog.com