LÊ MINH QUỐC - CÒN LẠI NHỮNG MÙA HÈ
Điểm Ngôi sao Blog: 0 (0 lượt) |
|
Thứ Tư, ngày 12 tháng 12, 2007
LÊ MINH QUỐC - CÒN LẠI NHỮNG MÙA HÈ
(trang 19, thơ tình Lê Minh Quốc, NXB trẻ - 1995)
"Hỡi những cuộc tình buồn như cái chết
Đi qua đời tôi những nỗi đau dài
Trưa này gặp một vòm hoa phượng cháy
Chợt biết mình đã hết tuổi con trai"...
Anh Quốc đang nhìn lại chính mình, nhìn lại thời hoa mộng ấy đã ra đi không bao giờ trở lại:"buồn như cái chết, nỗi đau dài, vòm hoa phượng cháy và hết tuổi con trai". Ôi, hay và bản lĩnh quá: "buồn như cái chết"; tình yêu quái quỉ là vậy đấy! Tác giả nhìn phượng đỏ cháy bừng mà tặc lưỡi phải chi ngày ấy..., nhưng dĩ vãng đẹp thì nên lưu giữ, xấu mà giữ để làm gì(?).
Tới hai câu thơ tiếp: "Tôi không còn là tôi. Tôi trở thàh ai đó/Những cuộc tình như trưa nắng lao xao", Quốc cảm giác mình như có thêm hai ba người nữa giống mình ( hồn anh, linh anh hay ma anh) nên: "Tôi không còn là tôi. Tôi trờ thành ai đó" thì cũng điên lắm rồi - điên để được tỉnh táo hơn mới quái! Vả lại, "những cuộc tình như trưa nắng lao xao" khiến anh nổ tung lồng ngực, vỡ đầu vỡ óc vì những kỉ niệm êm đềm, tan vỡ, mặn - ngọt - chua - cay và sự chán chường. Tình yêu, người yêu và quá khứ cứ tràn về lao xao làm Quốc bị choáng ngợp. Có hai câu nào đắt hơn hai câu thơ này của Quốc nữa không ?
Và hai câu thơ được chọn cuối cùng, Quốc dường như chết điếng, ngẩn ngơ, bơ phờ lạc lõng và không biết phải đi đâu về đâu trong cuộc đời chỉ có một mình anh cô độc. Anh Quốc - một con chim đáng thương bị trúng mũi tên tình yêu cực độc và bị hư luôn giọng hót líu lo sảng khoái của mình: "Lời của chim lất phất truớc sân trường". Hay quá đi chứ! Lời mà lất phất như mưa thì đau bệnh cỡ nào, hết còn cỡ để thay thế lời lẽ thơ ca kiểu Lê Minh Quốc này.
HÀN QUỐC VŨ
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về