LÊ MINH QUỐC - HIỂU DÙM TÔI

(trang 10, thơ tình Lê Minh Quốc, NXB trẻ - 1995)

"Phải đâu muốn được yêu ai

Là tôi cứ nói dông dài trước sau

...

Tôi không quen nói đẩy đưa

Nên đành im lặng như chưa tỏ tình

Khẩu súng nằm trên vai mình

Đi đánh giặc có lặng thinh bao giờ?

...

Phải đâu rằng cắn vào môi

Run run trước một hoa khôi tuyệt vời

...

Chim chuyền rít rít sau lưng

Hiểu dùm tôi những ngượng ngùng này không?"

     Hai câu đầu, tác giả đang tự dối mình: yêu mà bảo là không yêu. Nghệ thuật tỏ tình của Quốc khá dông dài và cứ thế nghìn đời sau cũng có những chàng trai ngại ngùng khi đứng trước các tiểu thư, công chúa hay một hoa khôi. Cái tâm lí bất di bất dịch của ái tình là hồi hộp rồi cuối cùng cũng không trách khỏi tiếng sét của thần ái tình.

     Bốn câu thơ trích ra tiếp theo, Quốc đã phô bày tính chân thật, thẳng thắng của mình qua thơ nhưng qua hành động cụ thể thì anh thật là dở hơi:

"Tôi không quen nói đẩy đưa

Nên đành im lặng như chưa tỏ tình"

     Có lẽ, anh Quốc sẽ bạo gan hơn khi làm anh bộ đội một lần nữa, còn với tình yêu thì thật sự vụng về; anh vụng về ở ngoài đời nhưng thật khéo léo trong thơ:

"Khẩu súng nằm trên vai mình

Đi đánh giặc có lặng thinh bao giờ?"

     Bốn câu này mô tả hai con người, hai chàng thanh niên khác nhau.

      Còn những câu sau, chúng trữ tình theo kiểu mơ mộng: nhìn chim rít rít sau lưng; nhất định bây giờ anh phải khác(!). Cứ cắn môi, cứ run run thì các quí cô cũng thèm vì anh ấy là một chàng trai tân. Nghệ thuật tỏ tình bằng thơ của Quốc là hiểu dùm tôi và dấu chấm hỏi qúa dễ thương, ngụ ý giải thích cái bệnh sợ gái của mình. Nhưng chao ôi! Sợ gái mới thơ chứ?! Có sợ gái thì mới có hết sợ gái mà giờ này phải thay bằng sợ bà xã vì mình được quá nhiều fan hâm mộ(?). Theo tôi, thơ Quốc làm rất có duyên, tế nhị và trẻ trung ít ai có thể làm được.

HÀN QUỐC VŨ