» ngoisaoblog.com » Nghe nhạc » Viết bài » Đăng hình
Sống như người đang sống
Hãy sống sao cho không làm đau người người khác. Cuộc sống là phải vận động, không vận động là cuộc sống nghèo, cuộc sống nghèo là cuộc sống chết. Hãy học từ chính sai lầm của mình. Hãy sống như một người đang sống để cống hiến tuổi trẻ của mình cho chính những ước mơ hoài bão của mình!
giangly
Tên: Hoài Công Anh                Nơi cư ngụ: Ninh Bình, Vietnam
Xem thông tin cá nhân Danh sách bạn bè (14 bạn)
Album cá nhân             Kết bạn với blog này
Gởi tin nhắn                 Thông báo bài xấu
Số điểm của Blog này là 238 (số lần vote: 41)
Lưu bút
5thanhcuchi tình tiền tôi có cả hai
có tiền cho tình hạnh phúc
có tình cho tiền vui chơi
người ơi tình tiền cả hai
  gởi lúc 08:59 19/12/2007
bonggon11 Hãy sống như người đang sống.
Bông Gòn xin được làm quen với bạn.
  gởi lúc 07:41 19/12/2007

Trang web của tôi
Điều giản dị
Nỗi đau chia ly
Khúc giao mùa lặng lẽ
Em cũng đã có những sai lầm
Mùa Giáng sinh
Thời gian và em
Mùa Noel kỷ niệm
Anh và tôi,một tình bạn không gì có thể thay thế.
Điều giản dị
Lời bài hát: Tàu anh qua núo
Lời bài hátTiếng đàn Ta-lư
Khúc giao mùa lặng lẽ
Làmđẹp: Trứng gà giúp da xinh
Nghiện ma túy, giả danh bác sĩ tiêm cho bệnh nhân
Tặng 10.000 tấm chăn cho đồng bào nghèo vùng dân tộc thiểu số
Nhớ nhà
Nghe Nhạc cho đỡ buồn bạn ơi.
Lãnh đạo của tôi.
Tìm Bác ở đâu???
Lời yêu anh khó nói

Bạn bè
khaihoan029
nguyenhuuhiep
congtonsach
5thanhcuchi
huongdongnoi209
mecuatoi
nghethuong
tuanhai
hquynh

Các bài viết trước
Điều giản dị
Nỗi đau chia ly
Khúc giao mùa lặng lẽ
Em cũng đã có những sai lầm
Mùa Giáng sinh
Thời gian và em
Mùa Noel kỷ niệm

Lưu trữ
01/09/2007 - 30/09/2007
01/10/2007 - 31/10/2007
01/11/2007 - 30/11/2007
01/12/2007 - 31/12/2007

Thứ Ba, ngày 18 tháng 12, 2007
Điều giản dị
Điểm Ngôi sao Blog: 6 (1 lượt)
| Bình chọn:

 Anh, Anh không biết bây giờ em đang làm gì đúng không? Em đang ngồi buồn anh ạ, em buồn trong sự vô tư yêu đời đến tàn nhẫn của anh. Hôm nay anh lại cùng bạn bè đi picnic mà không cho em đi cùng, lúc nào trong anh cũng chỉ coi em như một cô bé con hồn nhiên thôi, nhưng trong lòng em không nghĩ thế. Em lớn rồi mà anh.
     Tuy anh và em không chung nhau khúc ruột, không uống cùng dòng sữa mẹ,nhưng anh luôn lo cho em như một người anh trai, điều đó làm em khó chịu lắm anh biết không? Anh chưa bao giờ nhận ra đợc sự trưởng thành của em, cho dù em đã lớn, đã biết suy nghĩ, biết chăm sóc bản thân và em đã... biết yêu anh.
     Với anh thì em mãi là cô bé con hay sao? Em bé mãi thì em cũng phải lớn chứ? Anh chưa bao giờ để ý đến sự thay đổi của em cả về hình thức lẫn cá tính. Anh chưa bao giờ coi em là người lớn để mời em đi uống một ly cà phê vỉa hè hay cùng nhau đi ăn một bữa  cơm bụi sau giờ làm mỗi ngày. Thay vào đó anh chỉ  rủ em đi cùng anh khi không có người mang đồ giúp anh, mua cho em chiếc kem, gói ô mai, gói ngô cay để trả công.
     Em lớn rồi, em không còn bé như ngày nào anh hay sang rủ đi đánh bi nữa, không còn sợ ai bắt  nạt khi đến trường nữa. Em đã  đi làm, em đã hơn 20 tuổi rồi, em đã biết rung động trước một người còn trai, sao anh không nhận ra được điều ấy? Em tủi thân khi nhìn thấy anh đi chơi cùng bạn, em muốn theo anh đi nhưng anh chẳng cho đi còn nói em trẻ con ở nhà lo học hành và làm việc chăm chỉ, khi nào lớn anh cho đi. Hơn 20 tuổi vẫn chưa lớn hay sao?
     Giờ đây, khi anh đang cùng bạn bè, đồng nghiệp vui chơi và vô tư trong khi em thì ngồi một mình nghĩ về anh. Em biết dù anh đi đâu cũng không quên mua quà cho em, em biết rằng đợt đi lên rừng này anh sẽ mua gì cho em. Vì trong mắt anh em mãi chỉ là cô bé hồn nhiên, thơ ngây chưa lớn. Em cũng chỉmong anh hiểu cho em một điều đơn giản.Em đã lớn rồi, em đã yêu rồi, yêu người luôn coi em là bé bỏng. Sao anh chẳng để ý  gì vậy anh? Anh vô tình hay không cố tính không hiểu và không nhận ra điều đó???

gởi bởi Hoài Công Anh @ 10:59 PM | 1 góp ý

1 góp ý:

At 07:39 AM | Thứ Tư, ngày 19 tháng 12, 2007, bonggon gởi...

bonggon11

Điều giản dị nhưng không hề giản dị. Có những sự vô tình đến tàn nhẫn như vậy nhiều quá trong cuộc sống đấy. Chúng ta phải cố gắng vượt qua, phải không bạn...

Gởi góp ý mới

<< Trang chủ