Thứ Tư, ngày 14 tháng 03, 2007 |
Mạo danh Blog !
|
Blog trở thành cơn bão cuốn vào thế giới Chatter, người ta nhìn nhận Blog là đại diện cho tiếng nói của mỗi cư dân mạng, Các Visitter Blog xem Blog mà họ viếng thăm là "cơ quan ngôn luận" của chủ nhân thì...nguy cơ giả mạo dần thực sự đáng báo động hơn bao giờ hết.
PV Hãng TTX Con vịt cồ: Kent
Từ "chàng Copyrite" đến "nàng Paste". Lâu lâu dạo quanh vủ trụ vô vàn các Blog, chuyện trùng ý tưởng giữa các Blogger sẽ không hẳn lạ khi họ chỉ là hai hạt cát trong thế giới mấy chục triệu Blog bao la rộng lớn. Nhưng giống nhau đến từng câu chữ thì cần phải xem xét lại. Vâng, một bài viết hay muốn chia sẻ bạn bè cùng đọc, ai cũng khuyến khích. Người lịch sự và tôn trọng người viết hẳn sẽ trích nguồn, hoặc trích link chủ nhân bài viết. Chuyện đáng nói khi vấn nạn ăn cắp nổi buồn, niềm vui của người khác, đem trưng lên Blog của họ đặt cái bút danh kiêu sa, đóng dấu "cái cộp" đang dần trở nên phổ biến...
Kent mới qua Blog của BamBi, được đọc bài viết cua Teppi và đã dc BamBi xác nhận cho rằng Entry "Tớ Yêu Blog !" do chính teppi viết. Phải nói bài viết rất hay, nhưng lạ một điều là bài này Kent đã dc đọc cách đây gần 1 tháng. Giống đến từng câu chữ, chỉ khác mỗi cái Tit ( Tớ yêu Blog ! ) Bài viết dc thời báo Sành Điệu đăng đầu tiên, sau đó là NgoiSao.Net, ThanhNien... và rất nhiều báo khác. người viết lấy bút danh là Lê Thái, chuyện khác lạ ở chổ BamBi cho biết đứa em của BamBi ko phải là Lê Thái. ???
Vấn nạn "cướp entry" của Blogger cũng nhan nhản trên khắp các dịch vụ cugn cấp Blog khác như Yahoo, My Opera, Blogger.com..., người ta dễ dàng nhìn nhận rằng các Entry hay, thu hút dc nhiều bạn đọc lại dc "xào" nhiều nhất, người ta chẳng thèm in nghiêng hoặc bỏ trong dấu kép, cứ "xồng xộc" đưa lên rầm rầm cứ như hôm nay tôi buồn hoặc vui vậy, cứ như chính họ là người đã trãi qua sự việc, cứ như họ có cùng tâm trạng và diễn biến. Cứ như....cứ như... ! Blog được các " kẻ mạo danh" tận dụng nhiều "đất" nhất phải nói đến CuongOz, Natalie, Kit... cũng chính bởi những entry của họ có sức cuốn hút lớn với các Blogger khác nên không sớm thì muộn, những kẻ giả mạo cũng sẽ lộ dần bản chất. Nhưng, họ làm thế để làm gì nhỉ ? Họ đang biến Blog của mình thành ngôi nhà đông nhưng không vui, nhiều người ghé thăm, nhưng lại không phải thuộc về họ, "sổ đỏ" lại là của kẻ khác, họ đang tự lùa dối chính bản thân....có lúc nào sẽ cảm thấy cô đơn trên Blog của chính mình ko ?
Đâu chỉ là "nỗi buồn đi vay niềm vui đi mượn", ẩn sau những Blog giả mạo còn nhiều vần đề cần báo động. Vâng. Blog là cái gì để có thể đại diện cho chủ nhân nó, chuyện không chỉ dừng lại ở hiện tượng xào bài, Blog dc lập ra dựa trên các yếu tố Avarta, Theme, các nhật ký theo thời gian, Tên Blog... điều đáng ngại là các Blog liên kết với nhau dựa theo đường Link và đường Link đó lại có sẳn ngay trên comment Blog hoặc Friend List. Chuyện gì sẽ xảy ra khi tất cả những thứ đó đèu có thể lặp lại trong một thời gian ngắn. Ngay Blog của tôi, nếu không dc nhiều bạn biết đến, hoặc nhớ Link có chăng một người nào đó cũng lập ra y hệt và đăng ký một cái Link http://ngoisaoblog.com/donghoii8x sau đó Save theme, Avarta, các bài viết chẳng hạn. ??? Thì những Blog lâu nay đang đặt Private bỗng nhiên đặt lại Puclish hoặc ít dc chú ý qua các đường link lại bi giả mạo thì thử hỏi có đáng sợ không ?
Chuyện có Friend gữi cho tôi 1 Mess : "Xin lỗi tất cả những người bạn trong Blog của tôi, có kẻ đang mạo danh Blog tôi và cũng làm y hệt, đến tôi cũng khó phân biệt được, từ bài viết đến hình ảnh... Hắn dùng nó, comment những lời "nhỏ nhen" để hạ thấp uy tín của tôi trên các Blog bạn bè, không biết làm thế nào để chứng thực dc...chẳng lẽ tôi phải đóng cữa đứa con tinh thần của mình sao ? Tôi chỉ muốn khóc thôi ! "
Vậy là ngoài ăn cắp các bài viết, sau thế giới Blog đang hình thành những Blog ảo, dùng để hạ thấp uy tín các Blogger nhằm trả thù cá nhân hoặc chỉ vì.... "thích chơi vậy" .
Có lúc nào bạn tưởng tượng ra đứa con của mình bị người khác cướp đi mất không ? Có lúc nào bạn bị những người khác bổng nhiên mạt sát thẳng tay, dùng những ngôn từ thô lỗ nhất để nói chuyện...mặc dù...hình như tôi không làm phiền gì ai hết.
Cần đặt ra luật ...bản quyền cho các Blog ? Khi tình hình giả mạo đang lan tràn, nhiều Blogger phải đứng trước nguy cơ đóng cữa ngôi nhà của mình, không có ai bảo vệ họ trước thế giới ảo. Đã đến lúc công ước Bern cũng cần phải dc đặt ra ngay trên chính sân chơi ảo. Các Blogger cần được bảo vệ chính đáng.
Tôi nghĩ vậy !
|
|
|
♥ Blog donghoi8x
mr.haianh
(đã offline) |
|
Tên:
Hồn Việt - Kent
Nơi cư ngụ:
Đồng Hới., Vietnam |
|
Số điểm của Blog này là 4412 (số lần vote: 788) |
|
♥ Lưu bút |
|
Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
Gần nhau sao chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em, người vốn vô tình với tôi |
|
gởi lúc 20:26 17/12/2007 |
|
Tang anh 6 diem dau tuan ! AN toan gioa thong la tren het nghe |
|
gởi lúc 19:56 17/12/2007 |
|
Chuc anh vui ve ha ! Con gai KT thi da sao ! lang man phet do nha! |
|
gởi lúc 19:56 17/12/2007 |
|
ỐI! Comment của anh dài quá. Nhưng anh phân tích, tâm sự rất đúng.
Thân! |
|
gởi lúc 17:58 17/12/2007 |
|
Tôi là người Việt Nam
Tôi chính thức trở thành một trong tổng số hơn 80 triệu công dân VN vào một ngày sau khi đất nước đã thống nhất được tám năm. Tôi không biết nhiều về chiến tranh, nhưng tôi biết về những hậu quả của nó. Tôi không thích người ta nhắc đến VN với những cụm từ như "Vietnam War", đó là chuyện của quá khứ. Tôi muốn thế giới gọi nước tôi đơn giản bằng hai từ Việt Nam.
Tôi thích chêm tiếng Anh vào những đoạn blog, những câu chat của mình trên mạng với bạn bè người VN, nhưng tôi rất "kị" chêm tiếng Anh trong lúc nói chuyện. Khi nói chuyện, tôi nói tiếng Việt, khi viết bài, tôi dùng tiếng Việt và tự hào mình có thể viết đúng chính tả (chuyện không đơn giản đối với giới trẻ VN hiện nay).
Là người VN, tôi cảm thấy xấu hổ khi không thể giúp một người bạn nước ngoài xác định Lê Thánh Tôn và Lê Thánh Tông là tên của một hay hai vị vua khác nhau. Dù tôi đã cố gắng tìm đọc nhiều sách về lịch sử VN, nhưng tôi không thể nhớ được gì về lịch sử nước mình.
Tôi đã ăn thử nhiều món ăn nước ngoài, nhưng tôi vẫn thích ăn đồ ăn VN hơn, vì món nào cũng ăn kèm với rau, mà tôi thích ăn rau. (Tôi nghĩ có lẽ không nước nào trên thế giới sử dụng nhiều rau trong bữa ăn như ở VN) Tôi thích ăn gỏi ngó sen, phở, bánh bèo, bánh cuốn, bánh xèo, cơm tấm,...Tôi tự hào VN có nhiều món ăn dân dã mà lại rất ngon.
Như những người VN khác, tôi cũng có một chiếc xe máy và một cái bằng lái xe. Tôi không thể tưởng tượng nổi cuộc sống sẽ ra sao nếu một ngày kia trên đường phố VN vắng bóng chiếc xe máy. Tôi ghét cảnh kẹt xe, tôi ghét tiếng còi xe ồn ào trên đường phố, nhưng nếu một ngày không có xe máy, cuộc sống của tôi sẽ gặp nhiều rắc rối và trở nên buồn chán lắm. Tôi thích chạy xe trên những con đường có hai hàng cây xanh của Sài Gòn vào những tối tháng ba, tháng tư và tháng năm. Đó là thời điểm cây thầu dầu nở hoa. Tôi thích hít thật sâu cho căng đầy lồng ngực mùi hoa nhẹ nhàng thoang thoảng đó. Đó là một cách giảm stress mà nếu đi bằng xe ôtô, bạn sẽ không thể cảm nhận được.
Tôi ít có dịp mặc áo dài, mà thân hình tôi cũng không đủ đẹp để tự tin diện bộ áo dài lên người, nhưng tôi đã may cho mình một bộ áo dài, chỉ để treo trong tủ. Bởi còn gì tệ hơn nếu một cô gái VN không có ít nhất một bộ áo dài cho riêng mình?
Tôi ghét chế độ thi cử, giáo dục của VN hiện nay, vì nó cho ra lò những con người bị khuyết tật về mặt kiến thức. Tôi mong tân Bộ trưởng Giáo dục Nguyễn Thiện Nhân sẽ thực hiện được lời hứa của mình để năm, mười năm nữa, giáo dục VN sẽ khác.
Tôi ghét thói quan liêu, hành dân của những quan chức nhà nước. Tôi ghét bệnh thành tích, tôi ghét tham nhũng. Tôi ghét xã hội còn quá nhiều bất công. Nhưng tôi hài lòng với chế độ chính trị hiện tại. Nhờ nó mà nước VN ổn định, không có chiến tranh, không có khủng bố, không có đổ máu. Tôi thấy mình may mắn được là người VN, được sống trong một đất nước thanh bình.
Nhiều người VN vẫn ôm mộng ra đi, đến sống ở những miền đất hứa xa vời nào đó. Tôi biết nhiều người chán ngán cuộc sống hiện tại ở VN, và ước mơ được sống một cuộc sống văn minh, lịch sự, hiện đại hơn là điều chính đáng. Nhưng tôi sẽ không ra đi như họ. Tôi sẽ đi khỏi VN, để du lịch, để học hỏi ở nước ngoài, nhưng tôi sẽ không sống ở nơi nào khác ngoài VN. Liệu có nơi nào trên thế giới mà khi cần bất cứ thứ gì, bạn chỉ cần mất vài phút đi bộ là sẽ đến được chỗ bán? Chắc chắn chỉ có ở VN, nơi mà 90% cửa hàng bán lẻ là những hàng quán do tư nhân làm chủ.
Tôi là người Việt Nam từ trong cái tên của mình. Trong tên của tôi có lót chữ Thị. Đó là tên lót mà hầu hết phụ nữ VN đều có. Đó là một nét độc đáo trong cách đặt tên của người VN, mà sau này nhiều người đã bỏ đi. Họ đặt cho tên con gái họ những cái tên mỹ miều không có "Thị". Chữ "Thị" làm cho tên của tôi dài dòng hơn, nhưng nhờ nó mà những người chưa gặp mặt sẽ biết ngay tôi là phái nữ. Chữ "Thị" làm cho tên của tôi có cảm giác quê mùa, "thị mẹt" hơn, nhưng tôi vẫn in đầy đủ tên Nguyễn Thị Thanh Trúc trên danh thiếp của mình. (Tôi biết nhiều người đã bỏ chữ Thị ấy đi, đó là một sự chối bỏ chính con người mình).
Tôi sẽ không nói tôi yêu VN, vì tôi thật sự không cảm thấy như thế. Tôi sẽ chỉ nói tôi thấy vui khi được là người VN, được sinh ra và lớn lên ở VN, và tôi mong rằng nếu có chết, tôi cũng sẽ được chết trên nước VN.
Tôi là người Việt Nam. |
|
gởi lúc 18:34 16/12/2007 |
|
|
♥ Lưu trữ |
-
ngày 01 tháng 11, 2006 ...
-
ngày 01 tháng 12, 2006 ...
-
ngày 01 tháng 01, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 02, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 03, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 04, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 05, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 06, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 07, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 08, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 09, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 10, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 11, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 12, 2007 ...
|
|
23 Góp ý:
nhung du sao ho cung giup cho nhung bai hay con song mai
nhung khong the xuc pham den moi nguoi khac hoac co y lam hai cac trang blog khac
phai co 1 cach gi do de giai quyet van nan tren
phai ton trong ban quyen tac gia
5 thanh cu chi
thanh_phanrang@yahoo.com
Xem ra chuyện mạo danh mà bạn Kent nêu thì nhiều hiện tượng xa lạ với nhân cách.Nhưng xã hội có những hành vi như thế càng tôn thêm vẻ trong sáng của những người hiền, công minh chính đạo.
Có lẽ cũng nên thống nhất cách sao chép tác phẩm như thế nào là đạt sự văn minh văn hoá tối thiểu.
Nên chăng ?
Giả danh blog có 2 mục đích : 1 là muốn ăn theo , ăn theo kiểu này quả là kém cỏi ko có 1 chút sáng tạo nào . 2 là với mục đích xấu , mạo danh để hạ uy tín người khác, dù với mục đích nào ít ai có thể chấp nhận 1 việc làm như vậy ...
Ai sẽ là người thấy đau khổ nhất khi đứa con tinh thần của họ bị thay tem dán mác ???? Ai là người chứng minh cho người bạn của Kent rằng : nó không phải là người đi comment bậy bạ ở các Blog khac ? Có phải ai cũng biết và hiểu cho nó điều này không ?
Kỳ ghê, bài của mình đc đem triển lãm nhưng lại là ở 1 Blog khác, với cái tên của người khác.
Trích:
(Bambi: Cậu em, chị xin phép cop bài này của em vào trang ngoisaoblog của chị đc ko? Có ghi rõ xuất sứ đàng hoàng. Bài này là "công cụ tuyên truyền" rất hữu hiệu cho Blog đấy...
Teppi : Chị thích lấy thì lấy còn không phải ghi tên em đâu...
Đây là những dòng trao đổi trên trang của Teppi)
Đính chính : Sau khi Entry này được post, có nhiều bàn tán về tác giả bài viết này là Lê Thái hay Teppi...
(Bài này Bambi lấy từ trang của Teppi)
Hôm nay, Bambi xin đính chính lại và thành thật xin lỗi tác giả cũng như các bạn. Tất cả là lỗi do mình vì đã không tìm hiểu và không trao đổi kỹ thông tin với Teppi trước khi post
Xin nhắc lại một lần nữa, tất cả là lỗi do Bambi, mình sẽ rút kinh nghiệm. Mà không, chắc sẽ "tởn" tới già luôn không dám "quảng cáo" bài của ai nữa quá.
The nhưng việc một người dùng bài viết của người khác, đưa vào Blog của mình thì chưa hẳn người đó là kẻ đạo văn? Vì sao...vì theo mình nghĩ đó có thể là một bài viết hay và người chủ blog muốn đưa lên để mọi người cùng đọc, cùng chia sẽ. Việc thiếu xót ghi tên tác giả vào cuối bài viết cũng là việc đáng trách nhưng ta hãy nhìn về hướng khách quan và cảm ơn người.... bạn thấy đó, liệu khi dùng bài viết của người khác đưa vào trang Blog của mình thì tác giả được gì, lợi nhuận gì? không có mục đích lợi nhuận nào đặt ra ngoại trừ muốn mọi người cùng đọc và cùngc hia sẽ một bài viết hay....
Vấn đề bản quyền trong bài viết nhân quyền đàn ông đó Kent đã viết thế này : Thư A gữi B, B gữi C, C gữi....K Tức là đã đặt nó vào dạng lưu truyền và không thể tìm ra chủ nhân thực sự.
Xét về mặt bản quyền của một tác phẩm truyền miệng trong dân gian, người ta ko tính đến bản quyền. Ca dao dân ca, cũng là một hình thức như vậy.
@ All :Dấu mộc này làm không hkó đâu, chỉ cần có PS và vài thao tác. 10 người đặt hàng đầu tiên. Tớ sẽ làm ! ^__^
@ BamBi: Kent cũng choáng giống BamBi vậy ! Y___Y
Chỉ Mint nhà ta là thực hiện nhất nhất 'bản quyền' đó: lấy nguồn nào thôi... (mấy ảnh bóng đá đó, hê)
Ờ nếu ghi tên tác giả thì tốt quá, còn không chưa rõ thì ta chỉ ghi thêm câu Từ mạng/hay từ Net, còn khoẻ nhất thì ST trong 2 dấu () thôi.
Ờ, nhân đây cũng ngoài luồn tý, mấy Blog mà BTC chấm đạt thứ hạng top 20 của Hội thi vừa qua đó, tớ thấy có 1 số bài chỉ vào google gõ mấy chữ là list ra cả danh sách trong... net. Là do những bài này cũng không ghi từ nguồn nào cả, nên mới thử gõ vậy, té ra là bài đã có trên Net. Không rõ BTC có biết k, nhưng nó đã trong hàng top của cuộc thi rồi?
Hoặc học tập cách mà các nhà cung cấp blog lớn hay làm: cung cấp công cụ chống bôi đen nội dung blog -> không thể copy hay paste gì cả. Hoặc sử dụng một một đọan mã javascript vô hiệu hóa chuột phải...
Các anh chị nghĩ sao???
hihi
Đến giờ Bambi vẫn chưa biết rõ sự thật nên ko dám nói gì trước vì hiện giờ Bambi vẫn chưa liên lạc đc với Teppi.
Bambi đang cố gắng liên lạc với cậu ấy và sẽ có câu trả lời sớm nhất về bản quyền.
Lần đầu tiên trong đời muốn đem bài của người khác đi "quảng cáo" (có ghi rõ bản quyền) mà lại gặp "sự cố" này, chắc "tởn" tới già quá!
Vấn đề mà Kent đề cập chỉ có thể giải quyết tùy thuộc vào chính ý thức, nhận thức của mỗi người. Ý thức, nhận thức kém thì ... biết làm sao!
Vấn đề mà Kent đề cập chỉ có thể giải quyết tùy thuộc vào chính nhận thức của mỗi người. Nhận thức kém thì ... biết làm sao!
Cảm ơn Kent đã bắt sâu... và đã cảnh báo.
Bạn nên để dòng lưu ý đó trên đầu bài và cuối bài để người copy phải chú ý.
Gởi góp ý mới
<< Trở về