Thứ Năm, ngày 08 tháng 02, 2007 |
Hành...khách kiểu chất lượng cao !
|
Chiều-tối ngày 7 tháng 2 vừa rồi hắn tới ga Đà Nẵng để mua vé tàu về ĐH ! Chuyện có vẽ lạ lùng khi vào thời điểm sát tết nhưng lượng người đi mua vé có lẽ rất ít, đa số các hành khách chỉ mua vé tàu địa phương. Chị ơi cho em hỏi có vé tàu SE đi ĐH ko ạ ?
Chưa nói hết câu, cô nhân viên bán vé đã cau có : Đã bảo đi chổ khác mà !
Ũa : Mua vé thì đến điểm bán vé chứ đi đâu nữa. Lạ quá. Gặng hỏi thêm câu nữa dù biết trước kết cục.
Tối lên nhé, bây giờ ko có vé.
Im lặng hồi lâu hắn bước nặng nề về nhà và không xác định dc mốc thời gian " tối" của bà bán vé là bao giờ.`
Vừa sợ không kịp về nhà vừa sợ lỡ chuyện 24h hắn bắt đầu đứng "canh" vé, mặc dù chẵng có ai để mà chen lấn. Trời khá lạnh và sương, người đi qua đi lại, Sau 2 tiếng đồng hồ, có lẽ phần nào thương cho cái thân còm phơi sương đêm của hắn, bà bán vé bắt đầu mở cữa phòng vé....
Về ngủ giấc đúng 3 h sau, quay lại ga để lên chuyến tàu như định sẵn còn phải chờ thêm mấy phút quá giờ tới. hắn ngủ thiếp đi lúc nào ko hay.
Dậy ! Tiếng hét hay tiếng " bom rơi" thì hắn chưa xác định rõ.... Bước chân lên tàu. Điều đầu tiên đập vào mắt có lẽ là...toa hắn ngồi ko dc vệ sinh cho lắm. Đang chần chừ nhìn lên thì có một ông bà tầm trung niên bước lên với đồ đạc khá lỉnh kỉnh. Rảnh tay hắn giúp họ một tay vác lên trong tiếng quát mắng của anh nhân viên soát vé của Toa đang đứng chống nạnh gần đó. Xách giùm xong hắn dc nghe free một tràng tiếng Nhật kèm chữ Thank và một tờ giấy màu xanh...Lạ nhỉ, hắn đâu biết 2 ông bà này là người Nhật. Trong tic tak hắn cũng nghỉ đến mẹ hắn sẽ có một cái áo mới, em hắn sẽ có một đôi giày ( chỉ tic tack thui nhé ) Nhưng vì cái tính tự ái của người Việt mình và hắn cũng giúp vô tư nên lại thui. Hắn vừa vui vì dc cám ơn nhưng lại buồn vì thái độ của anh Nhân viên sẽ làm xấu đi hình ảnh của người Việt..
Sau khi vừa đi vừa "đá rác" hắn còn vừa phải căng mắt ra để tìm số ghế đúng với vé của mình, vừa ước gì cái Số nó to hơn một chút, đã mờ tróc sơn rồi còn bé tý, Cuối cùng cũng ngồi dc yên vị nhắm mắt dc chút đỉnh.
Hắn thức dậy khi tàu vừa tới ga Huế. Giờ chắc cũng khoảng 7h30 Lò mò dậy đi vệ sinh và đánh răng. Bc vô " Toalet" thi hỡi ôi ! Nhưng bãi nước bọt + rác vệ sinh đầy bồn. Hắn chữi thầm: ...đứa nào chơi ác. Bấm nút xã nước thì...thì không có một giọt, bây giờ hắn mới thông cảm dc cho "đứa nào đó hắn vừa lở chữi" Nhắm mắt nhắm mũi, nhịn đánh răng rữa mặt nhịn cả vệ sinh...vệ sọt
Quay vào toa hỏi anh nhân viên,hắn dc trả lời bằng một thái độ thản nhiên : Tàu về ĐH mới có nước.
Thui thì thượng đế hơn khách hàng vậy. Hắn quay về chổ ngồi của mình. Hình như toa này có vẽ ít nói. Mọi người ngại phát ra mùi hôi khi ko có nước để đánh răng ???
Đánh rơi tấm vé xuống đất...nhặt lên, vô tình `nhìn thấy dòng chữ...chất lượng cao !
Hồn Việt
|
|
|
♥ Blog donghoi8x
mr.haianh
(đã offline) |
 |
Tên:
Hồn Việt - Kent
Nơi cư ngụ:
Đồng Hới., Vietnam |
|
Số điểm của Blog này là 4412 (số lần vote: 788) |
|
♥ Lưu bút |
|
Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
Gần nhau sao chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em, người vốn vô tình với tôi |
|
gởi lúc 20:26 17/12/2007 |
|
Tang anh 6 diem dau tuan ! AN toan gioa thong la tren het nghe |
|
gởi lúc 19:56 17/12/2007 |
|
Chuc anh vui ve ha ! Con gai KT thi da sao ! lang man phet do nha! |
|
gởi lúc 19:56 17/12/2007 |
|
ỐI! Comment của anh dài quá. Nhưng anh phân tích, tâm sự rất đúng.
Thân! |
|
gởi lúc 17:58 17/12/2007 |
|
Tôi là người Việt Nam
Tôi chính thức trở thành một trong tổng số hơn 80 triệu công dân VN vào một ngày sau khi đất nước đã thống nhất được tám năm. Tôi không biết nhiều về chiến tranh, nhưng tôi biết về những hậu quả của nó. Tôi không thích người ta nhắc đến VN với những cụm từ như "Vietnam War", đó là chuyện của quá khứ. Tôi muốn thế giới gọi nước tôi đơn giản bằng hai từ Việt Nam.
Tôi thích chêm tiếng Anh vào những đoạn blog, những câu chat của mình trên mạng với bạn bè người VN, nhưng tôi rất "kị" chêm tiếng Anh trong lúc nói chuyện. Khi nói chuyện, tôi nói tiếng Việt, khi viết bài, tôi dùng tiếng Việt và tự hào mình có thể viết đúng chính tả (chuyện không đơn giản đối với giới trẻ VN hiện nay).
Là người VN, tôi cảm thấy xấu hổ khi không thể giúp một người bạn nước ngoài xác định Lê Thánh Tôn và Lê Thánh Tông là tên của một hay hai vị vua khác nhau. Dù tôi đã cố gắng tìm đọc nhiều sách về lịch sử VN, nhưng tôi không thể nhớ được gì về lịch sử nước mình.
Tôi đã ăn thử nhiều món ăn nước ngoài, nhưng tôi vẫn thích ăn đồ ăn VN hơn, vì món nào cũng ăn kèm với rau, mà tôi thích ăn rau. (Tôi nghĩ có lẽ không nước nào trên thế giới sử dụng nhiều rau trong bữa ăn như ở VN) Tôi thích ăn gỏi ngó sen, phở, bánh bèo, bánh cuốn, bánh xèo, cơm tấm,...Tôi tự hào VN có nhiều món ăn dân dã mà lại rất ngon.
Như những người VN khác, tôi cũng có một chiếc xe máy và một cái bằng lái xe. Tôi không thể tưởng tượng nổi cuộc sống sẽ ra sao nếu một ngày kia trên đường phố VN vắng bóng chiếc xe máy. Tôi ghét cảnh kẹt xe, tôi ghét tiếng còi xe ồn ào trên đường phố, nhưng nếu một ngày không có xe máy, cuộc sống của tôi sẽ gặp nhiều rắc rối và trở nên buồn chán lắm. Tôi thích chạy xe trên những con đường có hai hàng cây xanh của Sài Gòn vào những tối tháng ba, tháng tư và tháng năm. Đó là thời điểm cây thầu dầu nở hoa. Tôi thích hít thật sâu cho căng đầy lồng ngực mùi hoa nhẹ nhàng thoang thoảng đó. Đó là một cách giảm stress mà nếu đi bằng xe ôtô, bạn sẽ không thể cảm nhận được.
Tôi ít có dịp mặc áo dài, mà thân hình tôi cũng không đủ đẹp để tự tin diện bộ áo dài lên người, nhưng tôi đã may cho mình một bộ áo dài, chỉ để treo trong tủ. Bởi còn gì tệ hơn nếu một cô gái VN không có ít nhất một bộ áo dài cho riêng mình?
Tôi ghét chế độ thi cử, giáo dục của VN hiện nay, vì nó cho ra lò những con người bị khuyết tật về mặt kiến thức. Tôi mong tân Bộ trưởng Giáo dục Nguyễn Thiện Nhân sẽ thực hiện được lời hứa của mình để năm, mười năm nữa, giáo dục VN sẽ khác.
Tôi ghét thói quan liêu, hành dân của những quan chức nhà nước. Tôi ghét bệnh thành tích, tôi ghét tham nhũng. Tôi ghét xã hội còn quá nhiều bất công. Nhưng tôi hài lòng với chế độ chính trị hiện tại. Nhờ nó mà nước VN ổn định, không có chiến tranh, không có khủng bố, không có đổ máu. Tôi thấy mình may mắn được là người VN, được sống trong một đất nước thanh bình.
Nhiều người VN vẫn ôm mộng ra đi, đến sống ở những miền đất hứa xa vời nào đó. Tôi biết nhiều người chán ngán cuộc sống hiện tại ở VN, và ước mơ được sống một cuộc sống văn minh, lịch sự, hiện đại hơn là điều chính đáng. Nhưng tôi sẽ không ra đi như họ. Tôi sẽ đi khỏi VN, để du lịch, để học hỏi ở nước ngoài, nhưng tôi sẽ không sống ở nơi nào khác ngoài VN. Liệu có nơi nào trên thế giới mà khi cần bất cứ thứ gì, bạn chỉ cần mất vài phút đi bộ là sẽ đến được chỗ bán? Chắc chắn chỉ có ở VN, nơi mà 90% cửa hàng bán lẻ là những hàng quán do tư nhân làm chủ.
Tôi là người Việt Nam từ trong cái tên của mình. Trong tên của tôi có lót chữ Thị. Đó là tên lót mà hầu hết phụ nữ VN đều có. Đó là một nét độc đáo trong cách đặt tên của người VN, mà sau này nhiều người đã bỏ đi. Họ đặt cho tên con gái họ những cái tên mỹ miều không có "Thị". Chữ "Thị" làm cho tên của tôi dài dòng hơn, nhưng nhờ nó mà những người chưa gặp mặt sẽ biết ngay tôi là phái nữ. Chữ "Thị" làm cho tên của tôi có cảm giác quê mùa, "thị mẹt" hơn, nhưng tôi vẫn in đầy đủ tên Nguyễn Thị Thanh Trúc trên danh thiếp của mình. (Tôi biết nhiều người đã bỏ chữ Thị ấy đi, đó là một sự chối bỏ chính con người mình).
Tôi sẽ không nói tôi yêu VN, vì tôi thật sự không cảm thấy như thế. Tôi sẽ chỉ nói tôi thấy vui khi được là người VN, được sinh ra và lớn lên ở VN, và tôi mong rằng nếu có chết, tôi cũng sẽ được chết trên nước VN.
Tôi là người Việt Nam. |
|
gởi lúc 18:34 16/12/2007 |
|
|
♥ Lưu trữ |
-
ngày 01 tháng 11, 2006 ...
-
ngày 01 tháng 12, 2006 ...
-
ngày 01 tháng 01, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 02, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 03, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 04, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 05, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 06, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 07, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 08, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 09, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 10, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 11, 2007 ...
-
ngày 01 tháng 12, 2007 ...
|
|
3 Góp ý:
Gởi lời chào mùa xuân đến tp. ĐH, nơi có người Rieu 'thương' một thời nhé HonViet...
Gởi góp ý mới
<< Trở về