Lãng đãng
Ta mải miết đi trong màn đêm
Rồi gục đầu trên gối mỏi mệt
Ngày hôm qua đã qua đã chết
Tiếng gào buồn thảng thốt cô đơn
Trong rất nhiều nhiều điều bí ẩn
Bí ẩn hơn lại vẫn con người
Bàn tay lạnh tìm thân xác nóng
Sự thèm muốn bơi trong chơi vơi
Ta muốn cho em một nụ cười
Muốn chiều phóng đãng để em vui
Muốn đêm trăng nửa trong ngây ngất
Muốn giấc mơ ngoan lúc ngủ vùi
Hè lại về lại tiếng ve ngân
Sấu lại xanh xanh mát mênh mông
Vị sấu chua giòn em nhăn mặt
Để người đi xa nhớ quặn lòng.......
Hà Nội 10/6/2007
Say Tình
3 Góp ý:
Là vỉa hè đường nào đấy ạ! :-)
Anh Dũng cho em bức ảnh trên nhé!
Khung cảnh nhìn hoang liêu, mà bài thơ chơi vơi quá!
Chất nghệ sỹ đã có sẵn trong người, vậy mà đôi khi chỉ muốn lãng đãng thôi... là anh đấy!
Ta mải miêt đi trog màn đêm
Trong lạnh lẽo của buổi chiều tháng 6
Tháng 6 ấm nắng tràn trong ngõ
Tâm hồn lạnh, lạnh cả những cơn mơ.
Ta mải mê tìm trong bóng tối hư vô
Khoảnh khắc lạ và tiếng cười em rất lạ
Gió vô tình mơn trớn đôi gò má
Em vô tình mơn trớn trái tim ta.
Có một thời, thời ấy đã rất xa,
Em 18 nhẹ nhàng như gió
Tiếng em trong như mùa xuân nhỏ
Thổi vào hồn ta những khúc mơ.
..............................................
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về