Có Một Thời
Có một thời
Ta lãng mạn bên nhau
Anh làm được thơ
khi chúng mình xa cách
Mây, gió, hoàng hôn oà trên cát
Biển mênh mông
và nỗi nhớ cũng mênh mông
Có một thời
Ta vui sống bên nhau
Và Ta nói vì Ta yêu tha thiết
Có một thời
Em không bao giờ chì chiết
Không nhiều lời nếu lỡ Anh sai
Có một thời
Anh biết nói thế nào đây
Vì có lẽ chẳng bao giờ có nữa
Núi sừng sững
Mây bay lững thững
Biển vẫn mênh mông
Nhưng sóng đã bạc đầu.
HN 24/4/2007
Say tình
4 Góp ý:
Núi sừng sững
Mây bay lững thững
Biển vẫn mênh mông
Nhưng sóng đã bạc đầu.
hay...!
Tự dưng ngẫm nghĩ, và cũng tiếp vài câu thơ. Mong rằng chúng không làm đứt mạch cảm xúc của 'độc giả' khi đọc blog-thơ này của anh.
Ngọn sóng đã bạc đầu
Biển biết tại vì đâu?!
Tại mây vẫn lang thang khi đi cùng núi
Tại ánh trăng thôi không tan cùng suối
Tại cát vàng thôi đón ánh hoàng hôn.
Lướt qua các bài viết mới, dừng lại ở đoạn quote một bài - có lẽ vì đó là thơ chăng?!
Và gặp anh saytinh ở đây! Lại nhớ (mà không nhớ) rằng đã nói với anh saytinh (hay langtu), là "anh D chỉ say tình thôi sao?! Phải say gì nữa chứ!"
Hiểu rồi saytinh ơi! Và mong manh một dự cảm buồn!
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về