" Vẫn biết Ta giờ không trẻ nữa..."
Vẫn biết Ta giờ không trẻ nữa.
Sao thương ai ở mãi cung hằng.
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế.
Sao chỉ nhòa khi tới giữa mùa trăng.
Ta vẫn yêu vẫn yêu như chết là hạnh phúc.
Ta đã quên mình chỉ để nghĩ về Em.
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc.
Còn điều chi Em mải miết đi tìm.
Tôi đã đến cùng Em và Tôi biết.
Em cũng là như mọi người thôi.
Nhưng chưa hết cuộc yêu.
Tôi đã hiểu.
Em ám ảnh Tôi trọn một kiếp người.
Ngay cả nếu âm thầm Em hóa đá.
Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rồi.
Mênh mông quá khoảng trống này Ai lấp?
Khi thanh âm cũng bất lực như lời.
Sẽ chỉ còn mùa thu thuở ấy.
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời.
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc.
Em tìm gì khi thất vọng về Tôi.
" ... Sẽ chỉ còn mùa thu thuở ấy..." Giai điệu bài hát bất chợt đến - Tự nhiên bật cười một mình mà rồi cũng chẳng hiểu Mình cười vì chuyện gì ? hay là Mình vừa lướt blog hay là....Con người quả là một mớ bòng bong rối tinh lên vì ham muốn - không có những khoảng lặng như thế này có lẽ chết mất thôi !
Không tiền tài, danh vọng, không mưu đồ, thủ đoạn , không gì hết ....
Ta trở về với chính Ta - Cái "...Ngày hai buổi cắp sách đến trường, yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ....". Giây phút hạnh phúc nhỏ nhoi sao mà quí giá thế......
Ước gì......................
2 Góp ý:
Tặng cậu đường link để nghe bài hát này nhé! Thôi, vui lên, sắp được về với vợ rồi!
[link]
Sao lại thế ? (lại một vì sao nữa)
Rơi xuống đời ta lơ đãng mây buồn
Mùa đông lạnh em giấu vào trong tóc
Cứ bồng bềnh những ánh sao đêm
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về