
Tình yêu và tình dục, hai khái niệm tuy khác nhau nhưng thường được đặt cạnh nhau từ khi con người bắt đầu có ý thức về xúc cảm của mình. Hai phạm trù đó luôn có mối quan hệ khăng khít với nhau. Nhờ tình yêu mà tình dục ngày càng thăng hoa và một cuộc sống tình dục mãn nguyện cũng sẽ làm tình yêu thêm mặn nồng. Hãy xem sự ràng buộc giữa chúng mạnh đến cỡ nào nhé!
Tình yêu “ê mặt” vì tình dục
Tình yêu quá nhiều lần bị lép vế trước tình dục. Nó đã dày công vun xây những tình huống lãng mạn tuyệt vời, thế mà đùng một cái, tình dục ló mặt ra làm lâu đài tình linh thiêng vỡ tan hết cả.
Tình yêu liên tục nghĩ cách thoát khỏi tình dục nhưng vô ích. Nó từng thử đơn lẻ đi riêng đường nhưng chỉ được một đoạn rất ngắn. Tình dục cũng thế! Loanh quanh một hồi, 2 kẻ luôn chèn bước nhau lại phải khoác tay sánh đôi đi cùng.
- Này Tình dục, cậu làm tớ vẩn đục, mất trong sáng, cậu nóng vội, ham hố, tiêu hủy thi vị, gây thất vọng. Cậu làm tớ ê cả mặt!
- Tình yêu chay tịnh không thể mãi tồn tại. Chúng ta là một cặp không tách rời. Tớ công nhận: Nếu không có tình cảm tớ vẫn sống nhưng sống ngắc ngoải. Cậu cũng thế, định độc thân vĩnh viễn à?
- Biết là phải lệ thuộc nhau nhưng điều làm tớ bực mình nhất là: cậu luôn thò cái mặt tầm thường trâng tráo của mình vào đúng lúc tớ cảm thấy nên thơ nhất.
- Càng lãng mạn tớ càng có hứng. Tớ bị kích thích bởi chính cái khung cảnh mỹ miều mà cậu tạo dựng.
- Thật thô thiển, nụ hôn đầu đẹp là thế, vậy mà lại vẩn đục là nhờ những cái hôn lưỡi của cậu ấy.
- Đó là kết quả của một phản ứng khoa học, khi chất này đổ vào chất kia sẽ xảy ra một vận động cơ học...
- Thôi đi! Cậu là thủ phạm phá đám những cảnh đẹp thần tiên mà các nàng Juliett đang tận hưởng. Cậu xúi tay của các Romeo chu du dưới lớp áo của các Juliette.
- Đúng là các nàng hơi ngỡ ngàng nhưng cơn sốc đó qua nhanh. Họ cũng trao và nhận chứ không phải là cắn răng chịu đựng. Mà này, chính tình yêu đã nghĩ ra khái niệm “dâng hiến”, chứ không phải là tình dục đâu đấy.
- Cậu trơ hết chỗ nói! Cậu làm cho các đôi trai gái quay lưng lại với những điểm hẹn hò thơ mộng, giờ thì họ dắt thẳng nhau vào các nhà nghỉ.
- Nhưng nhờ tớ mà khi chia tay họ không thể quên được nhau.
- Đừng nhận vơ, nếu chỉ là chuyện thân xác thì quên được luôn đấy!
- Ý tớ là khi tụi mình kết hợp thì các tình nhân không quên được nhau.
- Cậu toàn núp dưới bóng tớ để lộng hành. Ngoài hôn nhân, cậu nhân danh tình yêu để giải quyết nhu cầu sinh học. Còn trong hôn nhân, không cần tình yêu, cậu vẫn “độc diễn” được đấy thôi, việc gì phải lôi tớ ra làm bình phong?
- Đấy là lỗi của hôn nhân. Nó giết dần tình yêu, lâu ngày nó có thể thủ tiêu nốt cả tình dục. Tớ tồn tại như một cọng rơm để cứu các cặp vợ chồng. Cậu có tin không, tình dục hồi sinh, tình yêu sẽ bò lóp ngóp trở lại.
- Cậu định ám chỉ gì?
- Không không, chúng mình tương sinh tương hỗ. Tình yêu chết thì tình dục chết theo. Đôi khi tuần tự đảo lại: tình dục “đi” trước, tình yêu mất liền sau.
- Cậu chỉ nói mồm, trong lòng cậu thì tớ có là cái thá gì. Người ta rõ là đang yêu nhau, cậu lấy tình dục dụ dỗ khiến người ta phản bội nhau.
- Tớ ăn thua gì so với sức mạnh tinh thần của cậu. Tình yêu khiến người ta dối trá, âm mưu, tàn bạo. Chẳng có gì người ta không làm vì tình yêu. Còn tình dục chúng tớ, “ăn đong từng bữa”, vui lúc nào được lúc đấy. Khi đứng một mình chúng tớ rất tầm thường, không đáng là đối thủ của cậu đâu.
- Đừng vờ vịt nhún mình! Cậu đã phá tan biết bao mối tình lớn. Cậu khiến một cô gái có thể tâm sự với bạn gái: “Tình yêu của anh này nặng cân hơn anh kia nhưng tình dục của anh kia lại nặng ký hơn anh này. Thế nên mình sẽ chọn anh kia.”
- Tớ chỉ là một tiêu chuẩn, để người ta chấm điểm cho nhau. Thời thế thay đổi, xưa kia người ta không dám coi trọng tớ một cách công khai, thời nay người ta cho tớ một vị trí nhất định.
Tình yêu các cậu cũng chỉ mới nhìn ra tớ là đối thủ. Ngày trước cậu là “độc nhất đế vương”, giờ đây có kẻ cạnh tranh cậu không hài lòng cũng là lẽ thường tình. Đừng căm giận tớ đến vậy, việc tớ đôi khi nổi đình đám hơn cậu chẳng qua là đánh dấu một thời điểm con người ta cởi mở hơn với nhau và với bản thân mà thôi. Nhờ tớ mà một số đông bắt đầu biết sống cho mình.
- Khỏi cần phải dạy dỗ kể công. Nếu cậu giấu mặt bí ẩn như ngày xưa có lẽ đáng quý hơn. Lúc này cậu chường mặt ra mọi lúc mọi nơi, nhàm chán hơn bao giờ hết. Làm gì thì làm, đừng để cho tớ cảm thấy ôi mặt những lúc khoác tay bước bên cậu.
Thế là họ lại tiếp tục “miễn cưỡng” đi bên nhau như thế, có lẽ là mãi mãi…
2 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về