Ngày đó khi cố tình lãng tránh...cố tình tìm quên đi kỉ niệm...kí ức...sống bất cần...tình cảm 1 thứ xa vời...là điều mà cảm jac' sẻ chẳng bao giờ với tới đc.....sống đầy ích kỉ cho tình cảm riêng mình...cho những ai yêu thương ta... "Trái tim ngủ thế đủ rồi...để nó thức dậy và tìm đến 1 nữa nó chọn"...Người nói...những iu thương ban đầu Người dành...đầy ắp...để rồi nó trở thành kẻ vô tâm nhất...sợ hay ko thể....đón nhận...bik trước 1 kết quả...bik trứoc cái vết thương lại kéo da non nhưng chẳng bao giờ lành lặn....
...........
Hôm nay...khi trước mắt...mọi thứ tan tanh...tất cả những giả tạo những ảo giác...những lời nói suông để tìm chút niềm tin bỗng nhiên vỡ òa...nó gục xuống...gục trên chính bờ vai của chính mình...từng giot. lăn dài..vỡ vun ngay trước mắt...bất chợt...nhói...nhói đến lạ....
Những iu thương...những lời nói...1 tình yêu ư?...all...dành cho 1 người khác hay dành cho nó?...Ngừoi...ai cũng cho rằng...iu ai iu hết lòng...sẻ thành thật..." Đừng đùa với tình cảm này..1 cơ hội bắt đầu 1 tình yêu"...Ai đã nói sẻ ko đùa...ai nói rằng hãy iu thương...hãy đón nhận những iu thương..s.ẻ hạnh fuc'...rồi mọi thứ sẻ trở nên tốt đẹp hơn...ai đã tìm mọi cách...chiếm lấy chút niềm tin ít ỏi ấy...ai đã tìm mọi cách để cùng bước bên cạnh...để nói những lời iu thương...để chứng tỏ điểu đó là sự thật...ai...chính ai???
Tại sao...sau những lời nói ấy...1 vẻ giả tạo đc bao bọc...thế tại sa lại iu thương...Người đã iu wa' nhìu...đã quá wen với những cuộc tình đến rồi đi...nhanh chóng...iu đó...quên đó...dể dàng thế mà...
Ngốc...tại sao...tại sao phải như thế......
Khi đang cố gắng...khi cho những chai lì khi xưa mất đi...trở lại...cái nhận đc vẫn chỉ là sự hụt hẫng...trống rỗng đến ghê người.....trước mắt ấy..tình cảm của 1 con người ấy...quay đi...nhanh thật...quên...tìm quên...iu thương...như 1 thứ dể dàng cho đi...ừh...cái nhìn...ánh mắt nụ cười...1 người đến...1 người đi..kết thúc cho những ji` sắp bắt đầu...chua xót....
Trở về..khi xưa...như thế...đừng ngốc...sống trong cái thế giới riêng mình...cho những iu thương chỉ ngủ yên bất chợt tỉnh thức...hãy như thế...sẻ ko đau...sẻ ko còn phải trống vắng thế nữa...lúc này...còn lại ji`
đánh thức...những ji` của hôm qua...để thấy lòng đau nhói...rồi lại ngủ vùi như giấc mộng...sẻ quên...
Sẻ ko còn bên cạnh để ước những cơn mưa bất chợt....bàn tay ủ ấm bàn tay...lạnh giá....
Người đi...em ở lại...phố vắng..." Điều hạnh phúc nhất đc bước bên cạnh Người..mọi thứ sẻ trở nên nhỏ pe' "...Ngày xưa là thế fai~ ko Người....
Zui cười..ngay ấy...phía sau...bao iu thương dồn về...lại nói...lại quay đi...sao cứ như 1 trò chơi thế Người?...
Bấy nhiu vẫn chưa đủ sao?....
Sẻ ra đi...sẻ ko còn xuất hiện...sẻ lãng quên đc...sẻ làm...
Bên ấy...hạnh phúc..phải thật sự hạnh phúc Người nhé.....[u]
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về