Bỗng nhiên cảm thấy mọi thứ đều vô nghĩa, không thiết tha gì cả ... Những bài hát ưa thích chợt trở nên nhàm chán, lúc đó thấy mình tách rời cuộc sống hiện tại quá :))), Cuộc sống vô định .... Vui .... Buồn .... đều không còn ..... Tâm trạng chẳng có gì ... trống rỗng ....
Không biết mình muốn cái gì, không biết mình cần cái gì, không nghĩ đến tương lai, không nghĩ đến quá khứ, không có hoạch định, cảm giác về cuộc sống là một màu trắng, nhưng đục quá ....
Tại sao nhỉ ? Do ý thức được tầm quan trọng của những việc mình đã bỏ lỡ .... hay chỉ đơn giản là cuộc sống hiện tại không có gì hứng thú .... cũng có thể là tương lai quá mờ mịt mà trí óc ngại không còn muốn nghĩ đến nữa ??? Chỉ biết rằng .... đôi khi .... quay mặt lại .... tự hỏi :"Mình làm điều này để làm gì?" ..... không có câu trả lời ....
Thái độ với cuộc sống .... không vui cũng không buồn ... không thất vọng cũng không hy vọng .... chỉ biết ăn cơm để sống .... có vậy thôi .... cảm giác vẫn là trống rỗng ....
....
Bỗng nhiên cảm thấy thế thì viết ra thế ... không biết có nhảm không :)
|
6 Góp ý:
Đôi khi nhìn lại cái đã qua
Muốn mình chỉ như người xa lạ
Để mặc cho dòng đời hối hả
Cuốn trôi tất cả , cuốn trôi đi ...
Đôi khi , miên man trong suy nghĩ
Ta làm như thế để đc gì ?
Khi chẳng tìm đc chút giá tri.
Ở quanh mình ,và cả trong trái tim
Đôi khi , ta muốn đc đắm chìm
Một mình trong thế giới riêng biệt.
Đừng ai nhìn vào , đừng ai biết
Ta nghĩ thế nao` , sống ra sao
Đôi khi , ta muốn thét , muốn gào
Muốn đc bật khóc , muốn biết bao
Nhưng rồi lại có tiếng lao xao
"Yếu đuối ! Rơi lệ để làm gì ?"
Đôi khi , hiểu ra trong nháy mắt
Rằng thế nào là được và mất
Quan trọng hay không , giả và thật
Do mình cảm nhận , cần vậy thôi .
Gởi góp ý mới
<< Trở về