Thứ Sáu, ngày 12 tháng 10, 2007
Về Miền Trung Đi Em !
Đặng Xuân Long.
Về miền Tây đi anh ! Tạm xa cái thành phố ngờm ngợp hơi người để tìm về miền thoáng đãng . Anh sẽ được băng cầu Mỹ Thuận , trải tầm mắt xuống dòng Tiền Giang , con sông bao đời hiền lành trôi chảy , bồi đắp nên vườn cây trái sum xuê và tám mát con gái xứ mình .Anh có thấy không ?! Cầu Rạch Miễu sắp hình thành nối những bờ vui ...! Qua phà Cần Thơ ghé bến Ninh Kiều ...kìa bao người đẹp Tây Đô vẫy tay mời goị ! Ấy ! Đừng say đắm quá để vụt mất Hậu Giang anh nhé ! Em không tìm được đâu ! Đến đây thôi , mời anh lên xe về Rạch Gía , em chờ !
Về miền Trung đi em ! Tạm xa những ngày học thi đăng đẳng . Ngược hành trình theo đường 1A ta là "Bắc tiến " . Bình Thuận trắng ngời hoa thanh long .Ninh Thuận nho treo lủng lẳng . Nghe tiếng be be của đàn cừu là em yên tâm mình qua Khánh Hòa rồi đấy ! Hãy nhắm mắt và ngủ đi em nhé , nếu không em sẽ ngất ngay vì cái sâu hun hút và cheo leo của đèo Cả Phú Yên , chưa ăn nhằm gì với Hải Vân đâu cô gái ạ !
Xe vẫn lao vun vút bỏ lại sau lưng mình đất võ Bình Định , qua luôn cả "Quảng Ngửu" yêu thương , Quảng Nam hò hẹn , xe tiến vào Đà Nẵng . Em có căng thẳng , có hồi hộp không khi xe tiến vào hầm đường bộ qua đèo Hải Vân , hầm qua con đèo hùng vĩ nhất Đông Nam Á ?! Bác tài mở Radio tần số 99,6Mhz, những qui tắc vận hành , những giả định hiểm nguy ...?! Thoáng chốc ...mặt trời đã trở lại ...kìa đất Vĩnh Linh Quảng Trị , đất thép anh hùng ...qua cầu Hiền Lương vượt sông Bến Hải , cột cờ chiến thắng cao chót vót , lá cờ tổ quốc phấp phới bay . Nơi đây cha anh ta kiên cường bám làng giữ đất vì chủ quyền non sông ...để hôm nay chúng ta tự hào đi lên cùng thế giới ...em thấy không ?!Màu cờ đỏ thắm như màu máu trong tim mình , màu của ý chí quật cường , của niềm tin và tình yêu mạnh liệt...!Hạnh diễn tự hào lắm phải không em ?!
Ơ ! Anh bỏ quên Huế mất rồi ! Huế với dòng sông Hương hiền hòa , núi Ngự Bình thơ mộng , trầm mặc và cổ kính cung đình , Huế còn trong tà áo dài , vành nón lá trinh nguyên !
Xe vẫn bon bon chạy . Em nhìn kìa , những đồi cát trắng tinh chạy tít mắt mình và hàng phi lao kiên gan giữ đất . "Mẹ rằng quê mẹ Bảo Ninh / Chang chang đồi cát nắng trưa Quảng Bình ". Quê của mẹ Suốt đấy em ạ ! Kìa ! Em thấy không ?! Mấy o con gái nét mặt rạng ngời , các o vẫy tay chào mình đấy , các o lại che nghieng nón lá , ngượng ngùng ! Bông trời đất chuyển màu đỏ quạch , anh bồi hồi , xe đã chui đèo Ngang , xe vào Hà Tĩnh .
Xe dừng bơm xăng , anh bí hiểm nhảy xuống rồi hấp tấp chạy lên trong thoáng chốc , em biết gì không ?! Kẹo CuĐơ đấy ! Giai thoại thứ kẹo này hay và vui đáo để , anh sẽ kể lại khi mình có thời gian . Còn bây giờ ăn kẹo em nhé ! Ấy ! Từ tư thôi ngen bây giờ !
Xe chạy . Hồng Lĩnh đây ! Hồng Lĩnh hoang sơ bí hiểm lắm phải không em ...?! Kia sông Lam , kia núi Hồng và kia cầu Bến Thủy và ...Vinh! Vinh đấy em ạ ! Thành Phố cổ kính mà hiện đại , thành phố lặng lẽ thanh bình bên Lam Giang . Nhưng sao xe vẫn chạy ?! Chờ chút nữa em nhá !
Đây rồi ngã ba Diễn Châu , đường bảy . Một tốp các o con gái đi ngang :"Mấy o cho cậu về chung với !". Anh mở lời ." Nhưng cậu đã có mợ kia rồi mà !". Họ đáp ."Phải đâu ! Mấy o cứ rờ rờ ! Phải đâu !"."Ơ kìa ! Sao em lại nhìn anh thế kia ?! Người quê anh có cái kiểu xưng hô không đụng hàng vậy đó ! Phải đâu !". Em cười ...! Chắc là anh lạ trong mắt em lắm nhỉ ?!
Về miền Trung em nhé ! Anh sẽ là hướng dẫn viên tình nguyện của riêng em . Rồi mình sẽ về miền Tây thôi mà , em há !.
Đặng Xuân Long . khoa công nghệ sinh học - Đại học Bình Dương.
Đc : phòng 30-ký túc xá Đại học Bình Dương-cơ sở Thanh Hương , tổ 51 , khu 5, phường Hiệp Thành , thị xã Thủ Dầu Một , Bình Dương.
0 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về