Thứ Sáu, ngày 31 tháng 08, 2007
CHO NỤ CƯỜI TRỌN VẸN TRÊN MÔI EM !
"Đặng Xuân Long".
"Chiến tranh thì đã đi qua từ lâu lắm , nhưng những gì nó để lại vẫn còn vẹn nguyên . Tôi tự hỏi : Sẽ còn biết bao người như HTNH...?! Và ngỡ ngàng nhận ra : Một con số không thể thống kê ...?!"
Cô gái ngồi im lặng từ lâu lắm dưới hàng phi lao thổi lao xao theo từng cơn gió biển , đôi môi mím chặt , cặp mắt cô dướng nhìn ra biển , bất chợt , cô nhoẻn miệng cười , nụ cười gượng gạo , khiếm khuyết !
_Chào em ! Cho anh ngồi chung được chứ ?! Tôi mạnh dạn tiến lại gần .
Cô gái quay về phía tôi , dướng cặp mắt mệt mỏi . Cô khẽ gật đầu .
_Tên em là gì ?!
Cô gái vẫn im lặng .
_Tên em là gì ?!Tôi hỏi lại lần nữa .
Cô gái không trả lời tôi . Tay cô vạch một khoảng cát , nắn nót viết :" Em tên Hà ! Xin lỗi anh ! Em nói được nhưng khó nghe lắm ! Em không còn chiếc răng nào cả ...!"
Tôi lặng người , bao nhiêu điều thắc mắc hiện lên . Cô gái mín chặt đôi môi và cặp mắt cô ...mệt mỏi ! Tôi nhỏ nhẹ !
_Vì sao cơ ?! Anh có thể biết chứ ! Đừng ngại ! Anh nghe được mà !
_Có thể ! Cô gái lí nhí , một thứ âm thanh không chịu sự va đập của không khí trong miệng nghe lạ lẫm , mơ hồ .
_Vậy thì em nói đi !
_Bố em đi bộ đội và nhiễm chất độc màu da cam ...! Giọng cô gái buồn buồn ...!
_Ra vậy !
Tôi đã từng chứng kiến bao cảnh đời với kiếpo sống khổ đau vì thứ hóa chất mà đế quốc Mỹ đã rải xuống nước mình ...Những con người hơn hai mươi tuổi đầu mà vẫn không thể đi , không thể nói , chỉ ú ớ trong hoang dại ...Những con người với đủ loại dị hình , mê sảng ...Những con người ...!
_Em có đi học không ?! Tôi vôi chuyển chủ đề .
_Dạ có ! Em mới vừa thi xong đại học , chẳng biết kết quả là như thế nào ?!
_Nhưng em làm bài tốt chứ ?!
Cô gái khẽ gật đầu .Thoáng trong mắt cô một niềm tin mãnh liệt .
_Bây giờ nếu có một điều ước ! Em sẽ ước gì nào ?!
Cô gái mỉm cười , một nụ cười thoáng qua trên nét mặt .
_Em không biết nữa ?!Có lẽ ba điều thì hay hơn anh ạ !
_Ồ ! Vậy thì giả sử có ba điều ước đi ! Em sẽ ước gì ?!
_Em ước cho vụ kiện của hội nạn nhân chất độc màu da cam -Dioxin Việt Nam kiện các công ty hóa chất mỹ sẽ thắng lợi !Em tin vào công lý ! Người Mỹ phải thừa nhận với thế giới rằng họ đã đem chất độc hóa học trút xuống Việt Nam !
_Ồ ! Điều ước thứ nhất của em là hoàn toàn có cơ sở ! Chúng ta sẽ thắng như trước đây chúng ta từng chiến thắng em ạ ! Mỹ đã rải Dioxin xuống Việt Nam và họ phải có trách nhiệm với những gì đã gây ra ! Thế còn điều ước thứ hai ?!
_Em ước cho dải đất miền Trung sẽ không còn khô hạn , kênh thủy lợi sẽ về để lúa có thể hai lần trỗ đòng trong năm , để người quê em trong đó có mẹ không phải sấp ngửa chạy lo nước uống từng ngày !
_Ồ ! Điều ước thứ hai của em sẽ thành thôi mà ! Anh tin là như vậy , lúc nãy đi ngang sã mình , anh thấy ngưới ta đang thi công công trình cấp nước tập thể đấy ! Rồi nhà nước cũng sẽ đầu tư thủy lợi cho cả nước mình chứ không riêng gì miền Trung đâu em ạ !
_Anh là ngườ nơi khác à ?!
_Ừ ! Anh ở trong miền Nam về thăm quê . Mà em chưa nói cho anh nghe điều ước thứ ba đó nghe !
Cô gái khẽ mỉm cười , nụ cười thoảng qua trên nét mặt , u buồn !
_Anh biết là em không thể cười , cười một cách tự nhiên như mọi người , em không còn cái răng nào cả mà , em...em...một hàm răng thôi anh ạ !
Tôi lặng người , điều ước thứ ba của cô gái ...Người ta tẩy chay với hàng giả...Vậy mà ...Người con gái ngồi cạnh tôi ...Em chỉ ước mơ sao có có một hàm răng giả để nụ cười nguyên vẹn trên môi .
Hai điều ước trước , tôi khẳng định với em là có cơ sở , riêng điều này ...?!
Tôi lặng lẽ thở dài , cô gái cũng im lặng ! Cả hai nhìn về phía biển ... Biển thì vô cùng trong khi con người quá bé nhỏ !
Bất giác , tôi cũng nghĩ đến một diều ước ...!
Cầu mong sao , nụ cười sẽ nở được trên môi em !
Bình Dương : 07/2007 .
Đặng Xuân Long , khoa công nghệ sinh học -Đại học Bình Dương .
Gửi tòa soạn TTCT !
Nếu tòa soạn ưu ái đăng tải truyện ngắn này của tôi trên TTCT ! Thì xin hãy giúp tôi chuyển số tiền nhuận bút có được đến em Hồ Thị Ngọc Hải , một nạn nhân chất độc màu da cam với ước mơ có được nụ cười trọn vẹn (báo Tuổi Trẻ :05-06/07/2007) tại địa chỉ : Hồ Thị Ngọc Hải , thôn Châu Linh , xã Tùng Anh , huyện Đức Thọ , tỉnh Hà Tĩnh .
Trân trọng !
ĐXL.
Đặng Xuân Long , phòng 30 , KTX Đại học Bình Dương-cơ sở Thanh Hương , tổ 51 ,. khu phố 5 phường Hiệp Thành , TX Thủ Dầu Một , Bình Dương .
email:loveisblue.endlesslove@gmail.com
Và các bạn ơi ! Chúng ta hãy cùng hành động vì công lý nhé ! Được không nào ?!
2 Góp ý:
Cho nụ cười nở trên môi em ! Bất giác . tôi cũng có mong ước như bạn ... cho cô gái những gì cô đáng có ...Trong chuyện này , người Mỹ ... họ nghĩ sao đây ?!
dieu uoc thu 3, ..........mong sao tro thanh su thuc............."Cho nu cuoi tron ven tren moi em...."...........moi nguoi doc duoc cau truyen nay......hay uoc cho co gai ay nhe....nhieu that nhieu nhung loi cau chuc...^@^........nu cuoi tron ven....
Gởi góp ý mới
<< Trở về