Học theo bao người, tôi tập viết đôi dòng Làm thơ thay thư, gửi đến em
Giữa đông rồi sao trời vẫn nắng Gợi lại trong tôi bao kỷ niệm học trò Năm cuối vui và buồn lẫn lộn Đã xa rồi mới thấy lòng xuyến xao
Ôi, sao ngày đó tôi quá dại khờ Lỡ nói tiếng yêu để rồi lòng hối tiếc Nhừng sao ta không ân hận Để giờ vẫn nỗi buồn bao la...
Em đã xa rồi, dù biết điều đó nhưng sao vẫn tiếc nuối .Mong sao em sẽ nhẹ nhàng như làn gió, để tôi là nhành cây nhỏ, khẽ rung lên khi gió khẽ thổi qua.
|
0 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về