Một đêm thức trắng của người dân Cần Thơ và Vĩnh Long.Lực lượng cứu hộ cứu nạn, công an, công binh, y bác sỹ, các đoàn thể... và hàng ngàn người dân địa phương đã thứ trắng đêm để cứu những nạn nhân của vụ sập cầu kinh hoàng chưa từng có ở cần thơ.
Đã phat hiện thêm 5 thi thể, 2 chưa rõ danh tính.Cứ nghĩ đễn nỗi kinh hoàng này mà đêm qua không biết bao nhiêu người không ngủ được.Tôi cũng vậy, chỉ mong mình có thêm đôi cánh, bay vào trong kia để góp chút sức giúp đỡ những người khốn khổ không may bị nạn.
(Không mệt mỏi,các anh đã có một đêm thức trắng đầy đau thương)
Ừ, đau thương mất mát.Các anh sẽ nghĩ sao khi những cái xác vô hồn không còn nguyên vẹn được các anh mang ra từ những khối bêtông lạnh lẽo còn chưa ráo kia là đồng đội, đồng nghiệp các anh, cùng ăn chung mâm, ngủ chung chiếu.Tai họa này không khủng khiếp như những gì trải qua trong chiến tranh, nhưng cũng đủ làm chúng ta đau xót, nỗi đau mất đi đồng bào ...
(Tang thương, mất mát, sẽ còn ám ảnh chúng ta không biết đến khi nào)
Lòng tương thân tương ái trong mỗi chúng ta ở đâu, hãy làm gì đó giúp đỡ những người bị thương trong các bệnh viện , còn người chết thì cũng đã mất hãy làm gì đó để giúp đỡ những gia đình nạn nhân còn chìm đắm trong đau khổ...
|
2 Góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trở về