Tương tư ơi!Sao cứ làm ta nông nổi...Không biết được mình sao chẳng có em???
"Miệt mài tìm Em,người con gái mỏng mảnh...Như pha lê tôi vô tình đánh vỡ...Gió cuối Xuân ru lòng tôi bỡ ngỡ...
Ngỡ tưởng Em quay về..."
Xin cho Duy mượn đôi dòng cảm xúc,chỉ để xin ghi lại những cảm xúc,những kỉ niệm của một thời quá vãng...
Có thể nó hơi riêng tư.
Nhưng Duy tin rằng,những gì Duy viết từ những suy nghĩ,những cảm xúc,dù là đơn giản nhất,bình thường nhất của những lúc vui buồn sẽ giúp cho các bạn đọc sẽ cảm thấy nhẹ nhàng và tìm thấy một nơi để có thế giải thoát được cuộc sống tất bật...ồn ào...
"Tương tư ơi!Sao cứ làm ta nông nổi...
Không biết được Mình sao chẳng có Em???"
Hôm nay sau giờ tan học...Tôi lại đi,đi mãi trên con đường...Mà ngày xưa Tôi và Em vẫn thường hay cùng sánh bước.Tôi nghĩ không biết bao nhiêu là thứ chuyện,cứ một Mình lãng du,tôi cảm thấy thanh thản biết bao!
Chẳng biết bao giờ mới có một ngày,hình ảnh khi xưa của Em trở về trong kí ức xa xưa của tôi!Ngày đó...Tôi nhớ lắm!Em khi xưa đâu rồi?Đã xa lắm rồi ư?!Em giờ đây,chỉ còn lại trong kí ức của tôi...
Chợt,Tôi nhớ đến câu hát:"Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,Em chở mùa hè của tôi đi đâu?Cành phượng vĩ Em cầm là tuổi tôi 18,Thuở chẳng ai hay,thầm lặng mối tình đầu..."
Đã xa lắm rồi,những cành phượng vĩ ơi! Đừng buồn nhé nếu giỏ xe của ai chẳng chở....Đừng khóc nhé,nếu có qua đi một thời kỉ niệm.Vì buồn rồi cũng chỉ thoáng như mơ...
Khi Duy ngồi đây viết lên những dòng cảm xúc này thì...Tôi lại trở về với tôi,sau những khoảng trời phiêu lãng,với Em,với một ngày xa xưa...Lại trở về với sách vở,với cuộc sống ồn ào...
Lắm buồn đau...Khó khăn về thực tại của tôi...
Nhưng tôi thầm nghĩ:"Em à!Cứ yên lòng,dù cuộc đời có đổi thay,thì Em trong tôi vẫn vẹn nguyên Mối Tình..."Đến bây giờ,Duy xin khép lại những trang viết vụng về và non nớt này của mình...Xin gửi tới Em...Trong qua khứ...Hiện tại...Và tương lai...
Kí tên: Lê Đức Duy
"Em hãy quay về đi,về đi Em hỡi!"
"Em xa xôi quá làm sao biết?!Tôi âm thầm như cơn mê hoang..."Người đi rồi...Tôi vẫn còn ở lại...Nơi đây mưa hoài,mưa mãi không thôi...Xin gửi lại những trang viết cuối cùng về Em...Em có biết rằng: "Tôi đã muốn chúng ta có nhiều không gian hơn,nhiều thời gian hơn,nhiều khí trời hơn,nhiều cảm xúc hơn,nhiều hoài niệm hơn..."
Chiều hoang cho bài ca...Cho ta và Em nơi đấy...
-<=NeverLand=>-
9 Góp ý:
Bài viết của Duy bao giờ cũng mang nhiều tâm sự. Buồn quá.
:"Em à!Cứ yên lòng,dù cuộc đời có đổi thay,thì Em trong tôi vẫn vẹn nguyên Mối Tình..."
vui lên đi......
hihihihihi
Hoa phượng vĩ
rất đẹp và cũng rất buồn cho những ai cuối cấp
Như pha lê tôi vô tình đánh vỡ..
tràn đầy cảm xúc
Bài viết này Duy tặng cho người ấy của Duy à.
hay lắm
Chiều hoang...
khung cảnh buồn và cũng nên thơ đấy Duy nhỉ.......
Duy này
Neverland là nơi nào vậy?
Bài viết của Duy sao buồn thế!
Duy hãy vui vẻ lên đi chứ
Gởi góp ý mới
<< Trở về