Viết tiếp giấc mơ của Thuý
Điểm Ngôi sao Blog: 42 (7 lượt) |
|
Thuý-Hoa hướng dương... Cái tên đã quá quen thuộc với các bạn, những blogger đang sống thật trong thế giới ảo. Chuyện của Thuý, cuộc sống của Thuý, ước mơ của Thuý các bạn đều đã biết. Tôi khong biết phải viết thêm gì về Thuý nữa. Toi chỉ xin được làm Người đưa tin về những ước mơ còn dang dở của Thuý đến các bạn để chúng ta cùng chia sẻ và viết tiếp ước mơ của người bạn tuyệt vời này.
Thuý đã ra đi và để lại những ước nguyện chưa hoàn thiện. 1 nhóm bạn của Thuý đang âm thầm đưa những ước nguyện đó bay cao hơn, đi xa hơn. Những bài viết của bạn bè của Thuý, những bài viết Thuý đã viết khi còn sống đang được họ dịch ra tiếng Anh. Công việc đang tiến triển nhưng đòi hỏi sự hỗ trợ của chúng ta. Nếu bạn là người giỏi tiếng Anh, có khả năng dịch từ tiếng Việt ra tiếng Anh tốt, hãy cùng chia sẻ giấc mơ của Thuý.
Hãy liên lạc ngay với chúng tôi bằng cách liên hệ qua bài viết này, chúng tôi sẽ liên lạc lại với các bạn. Do tính chất công việc, chúng tôi không thể công bố rõ ràng các thông tin mà chỉ có thể liên lạc lại với các bạn để chúng ta cùng hướng tới một công việc có ích.
Chúng tôi chờ thông tin của mọi người.
Cao Mạnh Tuấn
Sau đây là một bài viết được đăng trên Tuổi trẻ về Thuý để mọi người có thể hiểu hơn công việc ý nghĩa này.
Viết tiếp “Ước mơ của Thúy”…
Nụ cười lạc quan của “hướng dương" vẫn ở trong lòng mọi người - Ảnh: T.T.D |
TTO - Chưa đến 18g30, hàng trăm bạn trẻ từ trường trung học Sư phạm thực hành và cộng đồng blogger đã có mặt tại Nhà tang lễ TP.HCM để thắt hoa hồng trắng và thắp lên những ngọn nến lung linh tiễn biệt đóa hướng dương Lê Thanh Thúy.
Trong số những người đến viếng có cả những bệnh nhi ngồi trên xe lăn của bệnh viện Ung Bướu và cả những em học sinh từ trường Quang Trung tận dưới Củ Chi.
>> Họ ra đi nhưng mầm sống mãi tươi xanh
Có một đóa hương dương, chương trình mở đầu phát họa lại chân dung Lê Thanh Thúy bằng các đoạn video clip, hình ảnh, và qua lời những người xung quanh Thúy.
Chắp cánh cho ước mơ bay cao
Trong đoạn video clip là hình ảnh một cô bé với nụ cười thường trực trên môi và giọng nói trong trẻo với những lời tâm sự rất lạc quan: “Thúy thấy rằng cuộc sống này không có gì đáng chán. Cuộc sống này rất tươi đẹp”. Nói đến đây... phía dưới nhiều tiếng nấc kiềm nén bật lên thành tiếng, không ai bảo ai, mọi người cùng òa khóc. Không ai còn ngồi trên ghế, tất cả đã đứng dậy xiết chặt ngọn nến trong tay.
PV Tố Oanh nói trong nước mắt: “Mối quan hệ giữa tôi với em không còn là mối quan hệ đơn thuần giữa một phóng viên và nhân vật trong bài viết. Em đã đem lại cho tôi niềm cảm phục, vĩ đại và tôi chả là gì so với em cả. Khi nhận tin nhắn chị ơi bác sĩ đã trả em về nhà rồi thì tôi chết lặng”.
Các bạn trẻ xếp bông hồng trắng tiễn đưa Thúy - Ảnh: T.T.D | Bệnh nhi Hà Quốc Dũng đến tiễn đưa chị Thúy - Ảnh: T.T.D. |
Thúy à, cứ mỗi lần nhìn học sinh đi bộ, cô lại nhớ hoài hình ảnh em vừa đi vừa hát. Ngày em làm công dân trẻ, cô biết từ nay em đã có thêm động lực sống. Đã có lúc cô lo lắng bao nhiêu tinh túy của đời người em đã phát huy hết. Nhưng biết sao được hả em, cuộc sống là thế. Một đời người, một rừng cây. Em đã ươm mầm cho biết bao người tin và yêu cuộc sống tươi đẹp”.
Hàng trăm bạn trẻ nghẹn ngào tiễn "hướng dương" Lê Thanh Thúy - Ảnh: T.T.D |
Ngay sau video clip chương trình “Vầng trăng yêu thương”, bé Cao Hoàng Hải, một bệnh nhi đang điều trị tại bệnh viện Ung bướu TP, tay cầm nến, hồn nhiên nói: “Em nhớ chị Thúy, nhớ con rồng chị Thúy cho em”.
Anh Hữu Phương, người cha đau khổ vì con bệnh rất nặng, lặng lẽ đứng ở một góc của Nhà tang lễ TP, xúc động bày tỏ: “Tôi đến cùng các cháu ở khoa nhi để đốt nén nhang cho bé Thúy. Con tôi không thể đi vì cháu đang điều trị ung thư tại bệnh viện”. Chị Mai Thị Cúc, quê ở Tây Ninh, một người mẹ cũng đang nuôi con tại bệnh viên Ung bướu TP.HCM bày tỏ mong muốn chương trình Vầng trăng yêu thương sẽ lại đến với những em bé ngày ngày chiến đấu với căn bệnh ung thư.
Các bạn trẻ thắp nến tiễn "đóa hướng dương" - Ảnh: T.T.D. |
Hướng dương hãy ngủ yên...
Toàn, em trai của Thúy, nghẹn ngào trong nước mắt nói lời chia tay với chị Thúy: “Hôm nay em mặc chiếc áo của nhóm tình nguyện Những ước mơ xanh - chiếc áo mà chị chỉ ướm được một lần. Em sẽ cùng các anh chị ở nhóm Những ước mơ xanh thực hiện ước mơ của chị bằng một chương trình thật vui, thật hạnh phúc cho các em bé ở bệnh viện Ung bướu TP vào Noel này. Chị cứ yên tâm ngủ ngon, em sẽ chăm sóc ba mẹ thay chị, sẽ không làm cho ba mẹ buồn”.
Đoàn người đi vòng quanh áo cầu mong em yên giấc - Ảnh: T.T.D |
Giáo sư - bác sĩ Nguyễn Chấn Hùng, giám đốc bệnh viện Ung bướu, người đã đồng hành với Thúy trong cuộc chiến giành giật sự sống trầm giọng: “Thương lắm cô bé bệnh nhân đặc biệt ấy. Chương trình Ước mơ của Thúy đúng là những điều những y bác sĩ như tôi mơ ước. Thúy ra đi nhưng nụ cười của Thúy, ước mơ của Thúy vẫn bên chúng ta. Tôi tin rằng ngay lúc này, ngọn lửa ước mơ ấy càng thổi bùng hơn. Tôi cảm thấy cô bé ấy như một nàng tiên nhỏ đã đến với chúng ta”.
Anh Bùi Tá Hoàng Vũ, phó chủ tịch Hội LHTN TP, chia sẻ: “Tôi và các bạn trẻ đến dự đêm chia tay này trong niềm tiếc thương vô hạn với một cô gái kiên cường. Những ước mơ của Thúy không chỉ dành riêng cho mình mà còn dành riêng cho cộng đồng. Cầu mong Thúy ra đi nhẹ nhàng”.
Trong âm hưởng sâu lắng, yêu thương của ca khúc Hãy yêu nhau đi (do cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn sáng tác) đoàn người lặng lẽ đi vòng quanh chiếc áo quan, nơi Thanh Thúy bình yên mãi mãi. Chiếc áo quan ấy được phủ sắc vàng bởi những đóa hướng dương nảy nở từ bàn tay yêu thương của những bạn SV ĐH Mỹ thuật TP.HCM. Tin rằng, ở nơi nào xa lắm, Thúy vẫn sẽ luôn nhìn thấy sắc hoa ấy, thấy bình minh mỗi ngày và cuộc đời vẫn luôn đáng yêu!
Tạm biệt Thanh Thúy, tạm biệt hoa hướng dương!
Hàng trăm người đến tiễn đưa đóa hướng dương Thanh Thúy - Ảnh: T.T.D |
Bé Phạm Trần Ý Cô (Q.6) cùng mẹ thắp nhang cho chị Thúy sau khi đọc báo Tuổi Trẻ - Ảnh: T.T.D. |
TRUNG UYÊN - YÊN THẢO
Ngày hôm qua tôi còn buồn rầu,ủ ê và thấy chán nản.Tôi thấy cuộc sống của mình thật tẻ nhạt và vô vị !Tối qua tôi có bài thi nhưng do nghỉ học quá nhiều khiến tôi thấy sợ và toi định tìm cách để chạy trốn.....Tôi thấy mình là kẻ thất bại đến khốn khổ vì tôi không chiến thắng nổi chính bản thân mình??Tôi thấy mọi chuyện đến với mình đều thật tồi tệ,tôi luôn luôn thấy mệt mỏi và chẳng có hứng thú gì với cuộc sống này!Nhưng hôm nay đã khác vi qua một người bạn tôi đã biết đến Thúy và tôi thấy mình cần phải sống khác.Tôi cũng yêu hoa hướng dương và sẽ lại hướng tới ngày mai để thấy mình sống có ý nghĩa.Cảm ơn Thúy,cảm ơn em thật nhiều.Cầu chúc cho em ở nơi xa ấy luôn thấy ấm áp và bình yên!!!Chị và mọi người sẽ cùng viết tiếp ước mơ của em!Tạm bietj đóa hướng dương xinh tươi.....
Viết bởi (vô danh) — 09:35 AM | Chủ Nhật, ngày 09 tháng 12, 2007