Chiện tình cảm khó nói thật ?!?
Từ trước đến giờ, nó lun sống trong bóng tối, nó lun u bùn, mọi chiện nó trải wa nó đều giữ trong lòng, vì nó ko tin ai, bất cứ 1 ai. Nhưng rồi đả có 1 boy làm thay đổi cuộc đời nó.
Hum nay là ngày khai giảng, nó bước vào lớp mới với tâm trạng ko chút mùa xuân nào. Nó chọn 1 chỗ ngồi gần cửa sổ, nó là 1 đứa mơ mộng mừ. Bỗng nhiên có 1 tên đầu gấu ( theo đúng nguyên văn của nó )bước đến và nở 1 nụ cười với nó :" Cho tui ngồi với dc ko nè." Nó trả lời tên đầu gấu đóa bằng cách nhăn nhăn trán và xích cái cặp wa 1 bên. Mọi chiện bắt đầu từ đây ........
Nó và hắn ko có tí j hợp cạ với nhau. Và đã có 1 thời gian nó nghỉ hắn là khắc tinh của nó .Mổi lần vào lớp thấy hắn là y như rằng nó mang 1 khuôn mặt bắc cực Nhưng hum ấy, bỗng ox nó đột ngột nói lời chia tay với nó. Trái đất như sụp đỗ dưới chân nó. Ko bít nghĩ sao nó lại fone cho hắn, và hẹn hắn. Mặc dù ko bít chiện j đang xảy ra nhưng hắn vẩn gật đầu. Ko bít nó nghĩ sao nó lại khóc trước mặt sau khi nói dc 1 câu với hắn:"tui bị đá rồi ông ơi !!!". Hắn choáng, nhưng vẩn đủ bình tĩnh để đưa bờ vai của mình cho nó. Sau 15', vai áo hắn ướt đẩm nước mắt. Nhưng điều đó ko hề j khi hắn dc nghe nó nói 1 câu làm mát gan, mát dạ hắn:" Cám ơn ông, ko có cái vai đầy mồ hôi của ông, tui ko bít rồi tui sẽ ra sao nữa!", cùng đó là 1 nụ cười close up. Hắn choáng lần 2
Tối hum đoá, hắn đưa nó về. Trên đừơng về, 2 đứa nói đủ thứ chiện trên đời, giống như đôi bạn thân 1,2 năm chưa gặp nhau vậy đoá. Hình như cái sự ko thix hắn trong lòng nó đả tan biến tự lúc nào. Đôi khi nghĩ lại nó cũng ko bít tại sao lúc đó nó lại nói nhìu và nói thật với 1 thằng con trai như vậy ??? (^0^)
Kể từ ngày hum đó, nó và hắn thân nhau thấy rõ. Đi đi cũng có nhau, chiện j cũng có 1 trong 2 đứa thì chắc chắn sẽ xuất hiện đứa kia. Lúc đầu, bạn bè sinh nghi rẳng nó và hắn có chiện j đó. Nó thì hết lời biện minh với đám bạn thân, còn hắn thì lúc nào cũng im lặng rồi ngồi cười 1 mình. Động thái đóa càng lám xóm bà t8m đồn thổi. Nhưng dần dần mọi chiện cũng lắng xuống vì thái độ của 1 đứa nó chắc chắn ko fải là ghệ gộc.
Bi giờ có dịp nhìn kỹ, nó mới nhận ra hắn khá kool. Chã vì thế có bít bao đứa con gái "mắt bù lệch ăn" (theo lời nó, lúc nó còn ghét hắn, và bọn này nhờ nó làm ng` đưa thư from bọn nó to hắn) chết mê chết mệt vì hắn.
Bửa đó, nhỏ bạn thân của nó kéo nó ra 1 góc và đưa cho nó 1 phong thư. Nhỏ bảo nó giúp nhỏ đưa cho hắn. Nó cười cười và nhận lời. Nó bắt bí nhỏ vì sao ko chính tay đưa cho hắn mà nhờ nó. Nhỏ ko nói j chỉ khẽ nhéo nó 1 cái thật đau. Thế là nó hỉu. Chiện tình cảm khó nói thật.
Nó đưa thư cho hắn và ko wên nhắc khéo: "Nhớ đọc cho kỷ rùi trả lời cho người ta nha ông tướng !". Ngày hum sau, hắn lại đưa 1 lá thư khác cho nó và bảo: " Bà đưa cho người đưa lá thư này dùm tui nghen." "Hahaha, thế là ông cũng xiêu lòng trước 1 người dễ thương và đáng iu như bạn tui sao ??? Vậy mà tui cứ tưởng trái tim ông hoá đá, hay bêtông rồi chứ !"- Nó cười vang. Hắn ko nói j chỉ lẳng lẵng bước đi. Nó ko thèm wan tâm, lật đật chạy tìm nhó bạn.
Đưa thư cho nhỏ xong, nó cố tình ko đi xa để xem thái độ của nhỏ ra sao khi đọc dc lá thư tình đầu tiên. Trong đầu nó lun nghĩ nhỏ sẽ "cười khúc khích" hay "cầm lá thư nâng niu và chạy đi cất vội vào cặp". Và mọi việc đã diễn ra như nó nghĩ. "Chắc hắn chấp nhận lời thỉnh cầu của nhỏ rùi đây !!", thấy nhỏ bạn zui nhưng sao lòng nó lại nặng nề như đá đè như thế, hình như nó đang bùn thì fải. Nhưng lí do đâu ?? Nó ko bít vì sao bỗng dưng nó lại cảm giác như sắp mất đi 1 cái j đó quý lém, thân lém. Suốt buổi học còn lại nó ko nói j với hắn. Hắn ko bít vì sao tự nhiên thần "im lặng" lại ém bùa nhỏ bạn. Nhưng hắn nghĩ có lẽ do giận hờn với ai đó nên hắn thôi ko chọc ghẹo nó như mọi khi nữa. Thế là ko khí im lặng bao trùm gần như là cả lớp, vì ngày thừơng nó và hắn là trung tâm của mọi sự chú ý bởi 2 cái miệng lun hoạt động hết công sức mừ !!! Nhìu lần cô mún đổi chổ 2 đứa nhưng lần nào cũng nhận dc sự cầu xin từ cả lớp cùng đó là những lời xin lỗi và hứa hẹn đầy chân thành xuất phát từ cái miệng dẻo quẹo của nó. Và lại, nó và hắn lại là 2 nhân có thành tích học tập đỉnh nhứt lớp mừ !! Giờ nó và hắn đều ko nói j nên lớp vì đó cũng bùn bùn theo, ko ai bít lí do nào . Ngoại trừ: nó.
Ra về, nó rủ nhỏ đi ăn chè, vì nó chưa mún về nhà vào lúc này. Nhưng nhỏ lại có hẹn, hỏi hẹn ai thì nhất định nhỏ ko nói. Nó cũng ko hứng thú cho lắm vì "đó là chiện người ta". Nó ko vào ăn chè như dự định mà đạp xe lòng vòngcho đến khi mệt thì kiếm cái wán cốc nào đó nghỉ chân. Lúc đi ngang wa wán trà sữa wen thuộc, nó định ghé vào thì .............
Tối đó, nó ko tài nào ngủ dc vì lúc nào cũng nhớ dến cảnh hắn và nhỏ ngồi trong wán và tíu tít đủ thứ chiện trên đời. Nó khóc, nhưng ko bít vì sao lại khóc, chỉ bít là mỗi lần nhớ đến cảnh ấy nước mắt cứ chực trào ra. "Hok lẽ mình thix hắn?" - Nó thầm nghĩ. "Ko, sao lại như vậy dc, hắn chĩ koi mình là bạn và ngược lại." Cứ thế, nó tự đối chất với bản thân mình cho đến khi trời tờ mờ sáng. Nó bật dậy và tự nhủ :" Nếu mình thix hắn thật thì cũng fải ráng giử cái tình cảm này, nhất định ko dc cho hắn bít".
Vào lớp, nó cố tình tránh mặt nhỏ và hắn. Hắn ko bít lí do, vì thế cứ lẽo đẽo theo nó hoài. Vào học nó cũng im ru như hum wa. Hắn càng chọc nó cười, mặt nó càng quạo. Bực mình vì con bạn, hắn quát:"Bà thôi cái mặt đưa đám này dùm tui dc ko? Nguyên ngày hum nay, bà sao thế ? Có j cũng fải nói cho bạn bè bít, để cùng nhau giải quyết chứ! Bà như vậy thì làm dc j..." Nó vẫn cuối lầm mặt, nhưng miệng đã chịu mở:"Ông nè, từ ngày tui và ông đừng đùa như lúc trước nữa nghen, lớn rồi làm vậy tụi nó cười cho. Vả lại, cũng đừng thân thiết wá nữa, cứ xem nhau như nhưữg người bạn bình thường là dc rồi !" Nói xong, nó đứng phắc dậy và bỏ về. Nó ko bít hắn vẩn đứng đó với vẻ mặt fải nói là rất rất "ko bít j", hắn như người sao wà vậy đó !!! Đang đứng suy nghĩ bỗng Lan, nhỏ bạn dc gọi là wân sư wạt mo cho mấy nhân lỡ rơi vào chiện tình cảm "1 bị thương, 2 chít", nói nhỏ vào tai hắn:"tui bít sao con ấy nó điên cuồng như vậy ? Nó như vậy là vì ông đấy, có thể ông đã làm tổn thương nó rồi." Nó ú ớ:"Nhưng tui, tui có làm j đâu chứ ?" Vẩn với vẻ mặt lãng đạm, Lan típ:"tui ko bít nhưng có thể nó đả cãm ông rồi thì fải ?"
CÓ THỂ NÓ ĐÃ CẢM ÔNG, câu nói này cứ lởn vởn trong đầu hắn từ chiều đến giờ. Hắn có cái đầu với chỉ số IQ ngất ngưởng, nhưng chỉ trong chiện học hành thì cái đầu ấy mới chịu phát huy thôi, còn trong chiện tình cảm thì pó tay. Ko bít suy nghĩ dc đến đâu rồi, nhưng hắn đã nhấc điện thoại lên và gọi cho nó. Đầu dây lên kia alô 1 cách mệt mỏi. "Alô, ai vậy, gọi có chiện j ko?". "Tui và bà cần nói chiện 1 chút." - giọng hắn nghiêm túc thấy rõ. "uhm,sao cũng dc, nhưng có chiện j?" - Nó trả lời cộc lốc. "Bi giờ tui bắt đầu nói và bà bắt đầu nghe nha !! Trong lúc tui nói bà đừng nói j cả, chỉ im lặng là dc rồi. Khi nào tui nói xong, tui sẽ để mặc sức cho bà nói." Hơi fân vân nhưng nó cuũg mún bít hắn mún nói đến chiện j mà làm ra vẻ nghiêm trọng đến thế nê no đả:"Ok." Và hắn bắt đầ thao thao bất tuyệt:"Có lẽ bà đã hỉu lầm chiện j đó, đúng hok? Chắc chắn câu trả lời là có rồi vì nếu ko bà sẽ ko nói và hành động như vậy? từ chiều đến giờ tui suy nghĩ rất nhìu, rầt nhìu nhưng tui ko tìm ra dc 1 nguyên nhân nào khiến bà thay đỗi 180 độ như vậy ? Duy, chỉ có 1 điều thôi, đó là chiện tui và nhỏ bạn thân của bà.Có fải chăng bà tỏ thái độ đó với tui vì chiện này. Nếu wả thật như vậy thì xin bà cho tui dc nói thêm 1 chút nữa. Giửa tui và nhỏ ko có j hết, ko có bất cứ mắc xích nào ngoài chiện tui và nhỏ đều là bạn thân của bà. Thế thôi !!! Ah nè sau này bà đứng nhận lời đưa thư dùm người khác đến tui nữa. Nếu có người nhờ thì hãy thay tui mà nói với họ rằng đã có 1 người con gái đến trước họ rồi, xin lổi nhé. Tui nói xong rồi đó, bà mún nói j thì nói đi." Trả lời hắn lại là 1 sự im lặng. "bà nói đi, sao vậy, giận tui rồi ah ?" - Hắn giục. "Ko, ko giận j cả, chỉ là .....hix..hix"- Vừa nói nó vừa lau vội giọt nước mắt trên má. Hình như lo lắng lém, hắn hỏi:"Sau thế, khóc rồi ah, H nói nghe cảm động lắm fải hok ? Nhưng thôi dù cảm động thế nào thì cũng nín đi, nghe H nói típ 1 chiện nữa n2, mà chiện này sốc lắm đó nha. Chuần bị tinh thần đó !" Vì ko mún nghe thêm những chiện độngtrời của hắn, nó đả từ chối. Nhưng ko vì thế mà hắn lại ko típ tục nói:" Bộ ko mún bít người con gái đã làm tui điên đảo ah ?" Nó bật cười: " Ông chúa bít tui là người nhìu chiện mà lại hoỉ câu đó sao, nói mau đi, tim tui mún rớt ra ngoài rồi nè." "Từ từ nào, làm j mà tò mò gớm thế, nhưgn thôi tui ko nói đi, tui cúp máy đi, 30' sau, bà bít liền !" Và sau câu nói là vô vàn tiếng "típ...típ...típ". Nó ức lắm như làm j dc hắn chứ, fải đợi thôi.
Thế là nó ngồi đếm :"27 phút". Chốc chốc lại:"28 phút" Và ngay khi nó đến phút 30 thì: " Reng...reng". Lật đật chạy lại điện thoại và alô,nó quát lớn :"Ông làm j thế, sao lúc nãy ko chịu nói lun giờ mới gọi là sao hả, rảnh wá ha !!!" Nhưng :"Xin lỗi em, chị là người bên tổng đài 1080, có 1 bạn gửi tặng em 1 bài hát." Nó choáng :"Ah, chị cho em xin lỗi, em cứ tưởng thằng bạn... Nhưng bài j và người đó là ai vậy chị ?" Chị ấy vẫn điềm đạm :"Người này giấu tên, người đó gửi em bài hát "Baby, I Love You" với lời nhắn là "mong sau khi nghe xong bài hát này, bà sẽ thông minh 1 tí mà nhận ra rằng chính bà là người con gài đến trước đó. Tui bít bà cũng có chút j với tui vì nếu ko bà sẽ ko như vậy khi tui và nhỏ bạn bà thân thiết như vậy, đúng hok ???? Nhưng với tư cách là 1 đứa con trai nên tui sẽ làm cái nghĩa vụ thiêng liêng này trước đó là tỉnh tò bà, dc chứ, nhỏ bạn thân tròi đánh của tui." Nó nghe xong lời nhắn chỉ bít uhm rồi uhm mà thôi. Cũng đúng vì bi giờ nói nó cũng có bít nói j bi giờ, nó wá bất ngờ. Ko ngờ thằng bạn thân lại tỏ tình bằng cách này, 1 cách chỉ mình hắn dám làm mà thôi.
Sáng hum sau, nó đi học muộn lắm. Bít sao hok ? Vì nó ko dám gặp hắn nữa. Nó thấy sao sao á ! Hình như là cảm giác ngài ngại thì fải ? Nhưng dù thế nào nó cuũg rqáng lê bước chân mỏi mệt của mỉnh mà tới trường,... Vào tới lớp, nhỏ bạn lật đât kéo nó sang 1 bên. Và thầm thì vào tai nó :"Tao bít hết mọi chiện rồi !! Mày hỉu lầm rồi đó, giữa tao và hắn ko có j đâu. Bứa thư đó là 1 trò đùa đoá. hắn nhờ tao làm vậy để thử xem thái độ của mày thôi, chứ ko có j đâu !! tao xin lỗi vì đả lừa mày như vậy !! Nhưng mày cũng đừng vội trách tao vì nếu ko có chiện như vậy làm sao hắn bít mày thix hắn và ngược lại, mày lại dc nhận 1 lời tỏ tình lãng mạn như vậy, đuúg hok nè !!!" Cùng đó là 1 nụ cười đầy tinh nghịch. Nghe nhỏ bạn nói xong nó im re lun, nhưng thật ra no đang giận lắm đó, nó ko nói ra sợ lại gây ra xích mích, nhò bạn chỉ mún tốt cho nó mà thôi, cũng ko có ý j khác. Mún trách, mún mắng nó fải trách hắn mới đúng. Vì chính hắn là người bày ra cái trò đùa này. Nhưng giận thì giận, thương thì thương. Vào lớp, đặt cái cặp xuống bàn, nó nhận ra có 1 cái j đó trong ngăn bàn. Đó là 1 tấm thiệp, mà tác giả ko ai khác đó là hắn. Bức thiệp ko dc đẹp cho lắm, nhìn rất thủ công, "ko lẽ chính tay hắn làm sao?" - Nó thầm nghĩ. Vì có lần nó tâm sự với hắn:''tui chỉ thix dc người ấy tặng cho những món wà do chính người ấy làm ,ko cần đẹp (vì con mà sao làm đẹp dc), wan trọng là tấm lòng của người ấy thôi !'' Ko ngờ hắn làm thật. Bi giờ nó mới bít thế nào là cảm giác hạnh phúc thật sự. Lật nhẹ tấm thiệp ra, nó bắt đầu đọc :"Bà nè !!! Ah wên, Trâm nè (^_^), chắc bắt đầu từ hum nay tụi mình fải xưng hô nhau bằng tên rồi đúng hok ? Như vậy mất vui nhưng ko sao, miễn sao thấy nhẹ nhàng cho cả 2 là dc rồi !! Trâm chưa nói cho Hưng bít Trâm có j với hưng hay ko ? Tất cả chỉ do mình Hưng cảm nhận rồi nói lên thôi !!! Nhưng hok sao, Hưng tin giác wan thứ 6 của mình chính xác, ý nhất là trong trường hợp này,.. Dù sao, nếu chấp nhận tình cảm cùa thằng bạn như Hưng thì mong Trâm đừng quặng tấm thiệp này vào xọt rác như những lần trước nghen. Mặc dù nó xấu thật, vì Hưng ko dc khoé tay lắm nhưng Hưng mất 3 tiếng đồng hồ để làm nên nó đó, nó là tất cả tấm lòng cùa hưng dành cho Trâm đó nha. giữ cho kĩ nghen !!!! ^^. Nó mỉm cừời, 1 nụ cười thật hạnh phúc. Nó lẵng lặng hun nhẹ lên tấm thiệp vào áp sát vàp trái tim mình, trước khi cất nó vào cặp. Nó ko ngờ từ xa có 1 người con trai đang dõi theo những hành động của nó. Người con trai ấy cũng đang rất hạnh phúc vì hắn bít rằng tình cảm của hắn đã dc chấp nhận 1 cách trọn vẹn,...
THE END
LƯU Ý:mặc dù câu chiện đã kết thúc nên những diễn biến ly kì của đôi bạn này vẫn còn típ tục.Nếu các bạn thấy dc,nhóc sẽ post cho các bạn xem,dc ko ?
4 Góp ý:
Tình yêu thật lắm rầy rà!
Tình yêu thật lắm những là... tình yêu!
Theo "nó" hay không đi theo?
Giả vờ ghét "nó" hay... yêu tới trời?
Đúng mình đã thich "nó" rồi?
"Nó" sao cứ nháy, cứ cười... ghét ghê!
Tim "nó" liệu có đam mê?
"Nó" hay phân phát tình kia tình này???
Phải quen "nó" cỡ... nửa ngày,
May ra mới biết lòng này... đáng theo??!!
Chiện này có thật ko ta ???? Ko tin dc ??? Giống film quá đi !!!
Nhưng dù sao tui cũng thấy cặp đôi này hạnh phúc quá đi !!! Ước j tui cũng có 1 tình iu như thế !!
TÌNH IU KO DC XÂY DỰNG TRÊN CƠ SỞ TÌNH BẠN, GIỐNG NHƯ LÂU ĐÀI DC XÂY TRÊN NỀN CÁT....
cam' on ban da~ danh` chut' thoi` gian de? doc bai` cua? Nhoc'. ^^, nhung ma` luc' nay` sap' thi rui` nen mong ban doi khoang? 1 thoi` gian nghen !!! Chung` nao` bai` viet' nay` hoan` chinh? Nhoc' se~ pm cho may' ban nghen.
Ah wen noi' cho cac' ban bit', bai` viet' nay` la` 1 cau chien co' that, tuy ko fai? chien cua? Nhoc ^0^. Cac ban doc xong nho' comment nha.
Bạn viết hay lắm, mình sẽ đợi phần tiếp theo bạn nhé!
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về