(TA: “Em luôn muốn vươn lên, muốn khác trước. Nhưng...”)
Thân vươn lên, bước lại lùi,
Thuyền nhao mũi ngược mà xuôi theo dòng.
Đời Xuân mà chứa tình Đông,
Người bao ấm áp mà lòng giá băng.
Tối rằm mà khuất vầng trăng,
Giữa ngày mà bỗng tối tăm mây mù.
Hạ xanh mang bóng vàng Thu,
Lòng yêu nhưng vẫn hận thù, cách xa.
Lý gì trời ngáng người ta?
Lý gì đời cứ trầm kha phũ phàng?
Có chăng như ý một đàng?
Có chăng như ý tâm vàng lòng son?
Lẽ nào người cứ héo hon?
Lẽ nào đời cứ càn khôn nháo nhào?
Có chi như ý được nào?
Có chi như ý thuận hào kiếp nay?
3 góp ý:
Tình yêu anh ĐBT có đủ 4 mùa. Để được "Như ý" thật khó quá, anh nhỉ?
Hạ xanh mang bóng vàng Thu,
Lòng yêu nhưng vẫn hận thù, cách xa
Có chi như ý được nào?
Có chi như ý thuận hào kiếp nay?
----------
Thế mới gọi là "ĐỜI" Sư phụ nhỉ !
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ