(...)
Quanh năm trăm thứ bộn bề,
Xuân đi, Hè đến, Thu về, Đông qua.
Phúc gần phủ bất hạnh xa,
Phúc người phủ bất hạnh ta vì thời.
Hiên ngang khuấy đất chọc trời,
Hiên ngang dấn bước trung đời chính tâm.
Ước đời đủ nghĩa cao thâm,
Ước người đủ chữ hiền tâm cho người.
Bên nhau đi suốt cuộc đời,
Bên nhau trên đất dưới trời kiên trung.
5 góp ý:
Hì hì! Đại Bàng TRắng này:
"Từ rằng là đấng anh hùng
Dọc ngang trời biển vẫy vùng biể khơi"
Thế nhưng :
"Tin tôi nên quá nghe lời
Đem thân bách chiến làm tôi triều đình" mà còn thất thế, huống chi là lép xép tép tôm thế này:
"Hiên ngang khuấy đất chọc trời,
Hiên ngang dấn bước trung đời chính tâm"
Hiên ngang khuấy đất chọc trời,
Hiên ngang dấn bước trung đời chính tâm
Sống như vậy là đủ rồi Sư phụ nhỉ .
Thơ anh cũng hay lắm!!!
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ