(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Em tuy trông dáng còi còi,
Nhưng ai đã thấy em rồi là... yêu!
Thoáng nhìn là muốn... Ốc tiêu,
Thấm lời là thấy tình thiêu rực lòng!
Thân em không xoáy thành vòng
Nhưng em duyên dáng như rồng với tiên.
Đắm mình biển lớn bình yên,
Ốc ưa vãn cảnh, hiện lên thành người.
Em mong du lịch khắp đời,
Em mong du lịch khắp trời thế gian.
Em là bé Ốc tiêu ngoan,
Đại học Kiến trúc em đoan chí mình.
Kiến trúc sư sẽ đạt thành,
Tua du lịch sẽ “một mình” em đi.
Hát “không lời” sẽ quyết thi,
Giúp Tom đánh chú Jerry chạy dài (!)
“Triệu bông hồng” – hát một bài,
Sách đưa tranh ảnh xem hoài chẳng thôi.
Vẽ vời cũng nét êm xuôi,
Sách nhiều chữ quá thì thôi chẳng màng.
Bám theo em đặng mấy... chàng,
Thế nhưng ai cũng xin hàng... khổ qua.
Em thì thứ ấy chẳng tha,
Dẫu ăn có đắng thì da... rỡ ràng (?)
Xuyến xao mong thấy mặt chàng,
Trái tim mong “hắn” rinh nàng... Ốc tiêu!
Thích rồi, hẳn "hắn" bừng... yêu?
Kết rồi, hẳn “hắn” dùng chiêu... cướp nàng?
Ốc tiêu em chợt ngỡ ngàng:
Chắc đang du lịch Thiên đàng Tình yêu?!
Ngoái nhìn, chỉ “hắn” đường theo,
Thoáng chờ để “hắn” còn đeo kịp mình.
Cõi tiên, biển đẹp yên bình,
Lẽ đâu du lịch một mình Ốc tiêu?!
Thân thiện lòng với tình yêu,
Có ai du lịch thì theo Ốc nào!...
Ốc tiêu ngon đến ngọt ngào,
Ốc tiêu xinh đến tim trào... nỗi yêu!
4 góp ý:
Đại bàng mà cắn khổ qua
Chắc là phải đắng gấp 3 tắc kè ^_^
Ai mà nhìn Ốc Tiêu thì chẳng nghĩ thế chứ ĐBT ơi ! hic
Có kẻ chết đứ đừ em Ốc nhà ta bà con ơi!
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ