SMS: Em đi dạo một mình. Anh có đang làm thế giống em không?
SMS: Em đoán sai rồi. Chồng em đâu?
SMS: Chồng em đi làm chưa về.
Anh biết mà, em đi dạo bên hồ. Vừa có một thằng choai choai rú ga vụt qua làm em giật mình, em quờ tay ra nhưng chẳng có bàn tay nào để nắm. Anh rảnh đấy, nhưng làm sao anh có thể đi dạo cùng một cô gái đã có chồng? Hay em à, em bỏ chồng về ở với tôi không?
SMS: Em đọc truyện một mình. Anh có đang làm thế giống em không?
SMS: Em đoán sai rồi. Chồng em đâu?
SMS: Chồng em bận tiếp khách.
Anh biết mà, lại mấy cuốn truyện tranh. Công chúa và Hoàng tử đang làm lễ cưới, em thích thú với cái đám cưới đó như thể đám cưới của chính mình, em quay sang… “chụt” một cái… vào không khí. Anh rảnh đấy, nhưng làm sao anh có thể đọc truyện cùng một cô gái đã có chồng? Hay em à, em bỏ chồng về ở với tôi không?
SMS: Em xem phim một mình. Anh có đang làm thế giống em không?
SMS: Em đoán sai rồi. Chồng em đâu?
SMS: Chồng em đang nói chuyện với bố mẹ dưới nhà.
Anh biết mà, phim kinh dị. Đột ngột, một bàn tay đầy máu thò lên từ lòng đất. Em hoảng hốt giụi đầu sang bên cạnh. Chỉ có cái gối mềm đỡ em. Anh rảnh đấy, nhưng làm sao anh có thể xem phim cùng một cô gái đã có chồng? Hay em à, em bỏ chồng về ở với tôi không?
SMS: Em ngủ một mình. Anh có đang làm thế giống em không?
Ừ, anh đang làm thế, trong căn phòng trọ chưa đầy 25m2. Anh đã rất cố gắng để thay đổi thực trạng này. Em biết đấy, anh học dốt toán, anh căm thù những con số. Vậy mà từ khi quen em anh luôn phải tiếp xúc với chúng. Theo thời gian, quan niệm về những con số của anh ngày càng có nhiều chuyển biến tích cực, chúng tuy khô khan nhưng thực sự rất… có hồn…
Xổ số, lô đề, cá cược bóng đá anh đã thử hết rồi. Ngoài hình ảnh của em, cái còn lại duy nhất trong đầu anh toàn là những con số. Không tìm được giải pháp khả quan, mới đây anh quay sang thử vận may ở thị trường cổ phiếu (vẫn lại là những con số). Anh đã luôn thất bại nhưng anh chưa nản chí đâu. Một ngày nào đó nhưng con số sẽ mỉm cười với anh (anh chân thành với chúng thế cơ mà). Lúc ấy, anh sẽ dõng dạc hỏi: em bỏ chồng về ở với tôi không? Chỉ sợ rằng, đến lúc ấy, anh có thể làm những phép toán 10 con số trong vòng vài giây nhưng sẽ chẳng bao giờ có thời gian để làm việc gì đó cùng em. Ơ hơ, nếu như thế thì anh đâu có khác gì chồng em, em nhỉ???
* thơ Đồng Đức Bốn
3 Góp ý:
ơ hơ đọc những bài viết của anh chip thấy có điều gì đó là lạ hay hay ..mà cũng chẳng biết là cảm giác gì nữa .. nhưng anh đừng có rủ rê vợ ngưòi ta bỏ chồng như thế hihi
hey, cưa cẩm đến đâu rồi? kô tiến triển gì thêm à? kô thấy kể nữa. Khi nào có gì mới tiếp tục kể bà con nghe với nghe.
Anh đừng mong ai đó bỏ chồng
"Em này về sống cùng anh không?"
Hỡi ơi ai nỡ gieo ân oán
"Em bỏ chồng, ừ...! Anh có mong???"
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về