MÙA HOA XOAN NỞ
Tháng ba về Xuân dần hơn một nửa
Ngỏ nhà mình tim tím những nhành xoan
Cơn mưa phùn đêm dạo qua ngang cửa
Nghiệt ngã buồn... hoa tím rụng đầy sân
Hoa xoan tàn... tàn mùa xuân rồi đó
Anh vẫn xa... xa khuất cuối trời mây
Anh còn nhớ... ngày xưa mùa xoan nở
Một khoảng đời... đẹp lắm tuổi thơ ngây
Nhặt cánh xoan rơi em cài lên mái tóc
Tuổi mười ba mà đã biết điệu đàng
Anh ngỡ ngàng... thôi... không gọi em "cô nhóc"
Nhóc thẹn thùng... anh liếc mắt trộm nhìn sang
Ngày dần qua... cho tuổi em dần lớn
Tình yêu mình chớm nở tự mùa xoan
Bình dị lắm yên lành như sắc tím
Của nhành xoan mỗi độ tháng ba sang
Con phố nhỏ... chiều nay lại ngập tràn tím biếc
Ngàn cánh hoa xoan theo gió rụng vơi đầy
Từng kỷ niệm xưa... chợt về đây... hối tiếc
Em xuân thì hoa tím đính tóc mây
Xin mãi mãi phớt tím xoan hoài niệm
Màu bình yên chung thủy ghé bến đời
Phương trời xa... anh hỡi... hãy tròn câu thề nguyện
Để tình mình... luôn mãi sẽ thắm tươi

--------------------
1 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về