Tên:
----------------------------- |
|
Xem thông tin cá nhân | |
Danh sách bạn bè (0 bạn) | |
Kết bạn với blog này | |
Gởi tin nhắn | |
Thông báo bài xấu |
Powered by Ngoisaoblog
Thứ Bảy, ngày 10 tháng 11, 2007 |
Hồi ức câu ví dặm...
|
|||
Quê tôi là một vùng sơn thuỷ hữu tình đã có rất nhiều thi ca, nhưng anh em tôi vì bát cơm manh áo mà mỗi đứa một nơi, lâu lâu gặp nhau một lần nói chuyện quê cả đêm không hết, Năm tôi xa quê bước sang tuổi 19 mà nay đã gần 50. Ba mươi năm ... Cứ mỗi lần nghĩ về quê lại thấy chạnh lòng, vẫn núi ấy sông ấy. Nhưng con người có nhiều thay đổi, những tập tục mất đi cũng nhiều. Câu hát ví dặm của bà nội ru em tôi bây giờ sao thổn thức quá À ơ... chớ ai biết nác sông la răng là trong răng là ơ... đục, thì mới biết cuộc đời răng là nhục là...ơ... vinh. Nay ở xa quê cái khoảng trống ấy không sao khoả lấp mà ngày càng xa thẳm hơn . Hồi còn nhỏ tôi vẩn nhớ như in vào những đêm trăng mùa hè, ra đứng đầu làng nghe các anh các chị xóm trên xóm dưới hò đôí đáp với nhau đến tận khuya . . . Hò ơ .... yêu nhau tam tứ núi anh cũng ơ... hơ... trèo, ngũ, lục giang anh cũng ơ... hơ ... lội, mà thất, bát, cửu, thập đèo anh cũng ơ... hơ... qua. Chất ví dặm có lẽ nó chỉ hay chỉ thấm đượm đối với những ai đã ăn nằm với nó.
|
|||
|
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về