Ta thân mến....
Lâu rồi ta không tự soi lại lòng mình. Nhịp sống nhanh quá cứ kéo trôi phăng đi tất cả. Ngày này qua ngày khác, ta chỉ biết đuổi theo cuộc sống mà không chịu dừng lại để xem...ta đang đuổi theo cái gì! Đêm nào cũng học đến khuya, ngày nào cũng về nhà lúc gần tối. Mổi phút rảnh rỗi thì giành cho cái thứ xa xí phẩm duy nhất và cần thiết nhất: giấc ngủ....sighs...rồi sẽ được gì nhỉ?
Quen nhau với khoảng thời gian dài nhất tình sử mà ta có được. Mọi hành động, lời nói, suy nghĩ như 1 thói quen bất hủ. Ngày tháng cố định, tương lai cũng đã được định sẳn, ta chợt cảm thấy nghẹt thở, gò bó quá mức. Tự ép mình vào khuôn khổ cũng đã bao năm rồi còn gì...có phải bản tính của ta quá "chấp nhận" nên hiện tại là như vầy không? Đâu mất rồi cái tính sôi nổi, tiên phong đi trước? đâu mất rồi những ước mơ bay xa? Đâu mất rồi sự gan dạ, lì lợm? Chẳng lẽ ta đã già đến nổi chỉ muốn "chấp nhận" thôi sao?
Bâng khuâng vì 1 chiếc lá rơi...đỏ thắm. Ừa, có 1 thời ta thi'ch màu đỏ của hoa tóc tiên, đỏ kiêu hãnh, bất khuất dù cho nó chỉ là 1 bông hoa bé tí với sợi dây leo mỏng manh.... lầm lũi đi trong cơn mưa bụi, ta có còn can đảm không? hay chỉ 1 phút nổi loạn này rồi ngày mai ta sẽ lại chấp nhận??? Bình yên...bình yên....làm sao bình yên khi bản chất vốn chẳng bình yên....???
Lại chờ đợi ư??? chờ đợi qua phút nổi loạn, có khác gì với chờ đợi mãi mãi không? Chiều...nắng đã tắt hẳn. Thở dài...sao ta bất lực thế này ...
|
10 Góp ý:
LÒNG NGƯỜI KIÊU HÃNH ĐÂU THỜI CÒN NAY (?)
MẮT BUỒN ƠI, CHỚ LUNG LAY,
ĐỢI CHỜ CHI CHỨ, BƯỚC NGAY LÊN ĐƯỜNG...!
MÚA GƯƠM... MẮT BUỒN CÔ NƯƠNG,
VUNG TAY KIÊU HÃNH, CAN TRƯỜNG... HUHU!
Dì Minh cũng đang buồn nè!
Mà dì Minh cũng thích hoa tóc tiên nữa, giống cô ghê, hihi
Không biết có nên khuyên cô gì không đây!
Nhưng là chính mình vẫn tốt hơn cô ah!
Cô sớm vui nha!
Già ư! MB có già đâu, vẫn tươi mộng, hồn nhiên như thế kia mà!
*" Chấp nhận" ư! Có phải đồng nghĩa với "cam chịu" đâu mà buồn, mà đó là một nét đẹp cần phải tự hào, cần đáng được trân trọng đấy em ạ !
*Không phải bất lực đâu , mà đó là dấu hiệu của niềm vui đấy, mà đó là biểu hiện của một con người luôn biết vượt qua chính mình!
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về