Cơn mưa tháng bảy về trên phố
Vô cớ thất thường đến lại đi
Như lòng cô gái hay hờn đó
Một thoáng ưu tư bất chợt về
Cơn mưa tháng bảy buồn hiu quạnh
Thấm ngậm ngùi hồn chia rã rời
Hứng trên da thịt giọt mưa lạnh
Mưa ướt bàn tay như lệ rơi
Cơn mưa tháng bảy giọt ngâu vỡ
Khóc chuyện trăm năm khó vẹn nguyên
Cơn đau ngày cũ gọi mời nhớ
Hơi thở giấu vào giam giữ tim
Cơn mưa tháng bảy sầu hoang vắng
Tình vuột tầm tay xa cuối trời
Bến bờ hạnh phúc là cay đắng
Người đối với ta chỉ đùa vui
Cơn mưa tháng bảy về ngang mặt
Cảm giác chìm vào nỗi tịch liêu
Trả rồi một giá tình vay đắt
Lầm lẫn trao người một chữ yêu
Cơn mưa tháng bảy se lòng khóc
Ngày lạnh tanh, tim tối mịt mùng
Lạc lỡ chữ tình sao tròn được
Rách một đường tơ cách điệp trùng
Cơn mưa tháng bảy cũng tàn vội
Tàn cả niềm tin bởi dại khờ
Lời yêu ai thốt ra gian dối
Tình mộng phù dung tỉnh giấc mơ
Cơn mưa tháng bảy về trên phố
Bong bóng vỡ theo giọt đắng rơi
Mưa thôi bay, ngày hoa thôi nở
Mưa khóc thương đời, tôi khóc tôi...
(^ _ ^)  
|
7 Góp ý:
Con thơ ngây trẻ dại vẫn cười.."
Chị làm em nhớ mẹ quá! hichic
* Chị Honey : Chị cứ trêu người ta hoài à, người ta sợ chạy mất dép đó ...hihi
* VuHoangTuan : Bé cảm ơn VHT nhiều nghen
* TuanNguyen: Đêm khuya thanh vắng tỏ cùng ai
Mời ánh trăng vàng ghé xuống chơi
Vậy mà trăng ấy vô tình lắm
Để mặc hoa buồn cánh rụng rơi
Khoác áo phong trần đời lãng tử
Anh hoài phiêu bạt tận ngàn xa
Nguyện thề ngày ấy anh không nhớ
Mòn mỏi em chờ cũng tựa hoa ...
Chợt nắng chợt mưa Bé biết đâu ngờ
Nếu ai đã quyết sao lòng còn nuối tiếc
Tấn thoái lưỡng nan Bé hơi đâu chờ...
Mà sao ai đó buồn làm gì
Gió bay phảng phất lòng se lạnh
Nhớ nhung hờn giận thưở chia ly
Cơn mưa tháng bảy đẹp làm sao
Nhớ Bé xa quá biết dường nào
Từng ngày vẫn trôi càng thêm nhớ
Bé ơi ! Bây giờ biết làm sao ?
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về