Ở nhân gian có gì là sự thật?
Từ thân ta đến tất cả muôn loài
Vạn vật điều chỉ một thoáng vậy thôi
Rồi tan rã (hay) phai mờ theo cát bụi.
Phải thế gian rồi cái gì cũng vội?
Để đến rồi hối hả cũng ra đi
Như sương khuya, nắng sớm gió thầm thì
Sống mộng mị mà nghỉ là vĩnh cửu.
Nhân thế nhỉ có gì là bất hủ ?
Không lụi tàn, ủ rũ với thời gian
Tựa lá thu vàng úa rớt bên đàng
Vùi đất lạnh hoang tàn trong dĩ vãng.
Cứ vẫn thế mãi trôi theo năm tháng
Nên người đời đặt đó gọi " thế gian"?
Bởi giả - chân quyện trong cảnh mơ màng
Vui phút chốc đã rụa ràng rơi lệ.
|
2 Góp ý:
Nhân đọc thơ hay, nghêu ngao 1 câu hát...
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về